Yến An mở mắt, ngơ ngác nhìn lên mái nhà được phủ bằng cỏ tranh, đầu óc choáng váng, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Trước lúc mất đi ý thức, ký ức cuối cùng của cô là cảnh bản thân bị xe đâm bay lên, hai chiếc giày cũng bị hất văng ra ngoài. Người ta nói một chiếc giày bay ra là mất nửa cái mạng, hai chiếc giày đều bay thì chính là chết chắc rồi. Vậy nên bây giờ cô đang thế nào đây? Yến An vừa nghĩ vậy liền quay đầu, quan sát tình hình trong căn phòng, lập tức có cảm giác nghẹn nghẹn lan tràn khắp người. Cả căn nhà xây bằng đất vàng, có lẽ đã được ở rất nhiều năm nên trông xám xịt, trong phòng gần như chẳng có bao nhiêu đồ đạc, ngoài chiếc giường cô đang nằm thì chỉ còn lại một cái tủ quần áo cũ kỹ đặt ở góc Tây Bắc, ngoài ra đúng là nhà trống trơn. Yến An vừa định ngồi dậy, nhưng toàn thân lại mềm nhũn, đành ngã xuống lại. Cơ thể như thể đã nằm quá lâu, đến mức chẳng còn chút sức lực nào. Đúng lúc cô đang cố suy nghĩ xem tình huống trước mắt rốt cuộc là thế nào, cánh cửa gỗ của…
Tác giả: