Tác giả:

Tôi chưa từng thấy ai c.h.ế.t rồi mà lại... đẹp đến như vậy. Cô ấy nằm ngửa, khoác trên người một bộ hỉ phục đỏ chót, yên tĩnh như chỉ là đang ngủ trong quan tài cổ ngàn năm tuổi. Nhưng điều kỳ lạ nhất là.. Đã c.h.ế.t bao nhiêu năm trời mà t.h.i t.h.ể vẫn không hề hư nát. Làn da ấy vẫn sáng bóng như ngọc, má đầy đặn mềm mại, giữa trán còn có một nốt chu sa đỏ rực. Đẹp đến mức khiến người ta sững sờ, hồn vía treo ngược. Làng tôi nổi tiếng nghèo nàn, đàn ông thì nhiều mà đàn bà lại ít. Mấy ông mở quan tài đều trợn tròn mắt, như bị thôi miên. Hơn chục người vây quanh bờ sông. Cuối cùng, ba tôi là người gan nhất. Ông thò tay ra, thử đặt dưới mũi của cô ấy. "Đúng là c.h.ế.t rồi... Nhưng sao giống người sống thế?" "Đẹp quá…" "Nếu được cưới cô vợ đẹp thế này, có làm ma tôi cũng cam lòng!" Trưởng thôn là người đầu tiên tỉnh táo lại, lập tức ra lệnh đóng quan tài: "Chuyện bất thường là do có yêu quỷ. Mai tao gọi đạo sĩ đến xem thử!" Nhưng đúng vào khoảnh khắc quan tài sắp bị đóng lại. Tôi bỗng…

Truyện chữ