Tác giả:

Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…

Chương 573: Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 258

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Bỏ thời gian thuyết phục cả ngày, cuối cùng Khang Hi giải quyết được ônggià nhà mình. Thuận Trị không muốn bị thuyết phục cũng không được, hệ thốngđại thần người ta quy định ngài phải lên đường. Tuy rằng là NPC Hoàng tộc, rấtlà phong cách, nhưng không thể thiếu loại tinh thần phục vụ cho người chơi nàyđược. Có điều chuyện này xong rồi, cho dù chết hay chưa, thế nào cũng có thểnghỉ ngơi mấy tháng mà không bị quấy rầy.Khang Hi nháy mắt một cái, thị vệ bên cạnh đốt một cái hỏa pháo nổ vangtrên bầu trời. Lúc này là thông báo cho người chơi, Hoàng thượng sắp khởi giá,ngươi còn không tới làm thịt cha ta là coi như không có cơ hội. Kế tiếp là báocho thị vệ dưới núi lên hộ giá.Nửa canh giờ trôi qua, hơn ba trăm thị vệ mang theo hai cỗ xe ngựa chạy tớiThanh Lương tự. Vì sao chỉ có ba trăm người? Bên phía Thái hậu phải lưu lạingười, còn phải bố trí tiếp ứng trên đường, còn phải sắp xếp giám thị xem phụcận Ngũ Đài sơn có đám đông phản tặc xuất hiện hay không. Không có cáchnào, võ công của Thanh triều mỗi người đều kém cỏi, mà người chơi lại mangvõ công của Tống triều tới Thanh triều rêu rao. Thật sự rất quá đáng! Nhìn Tốngtriều đi, người ta một người đánh một đám lớn. Nguyên triều, một người đánhmột đám. Minh triều, một người đánh một nhóm, đến Thanh triều. Một đámđánh một người, còn chưa chắc đã có thể bắt được người ta.Tại sao lại phải gọi xe ngựa? Đạo lý này rất dễ hiểu, ngươi nói với Hoàngđế: Báo cáo Hoàng thượng, không có ngựa không có xe, ngài cứ đi bộ đi! Trựctiếp bị kéo ra ngoài chém.NPC cũng khách sáo, Thập Bát La Hán cộng thêm Hối Thông tiễn người tara ngoài sơn môn, sau đó Khang Hi vô cùng khách khí, đưa phong hào, đưakính ngữ. Lề mề hai giờ, cuối cùng Khang Hi cũng hạ lệnh: Xuất phát.Pháo Thiên Minh chờ đến phát chán. Y nghi ngờ thật ra Khang Hi rất hyvọng cha hắn bị người ta g**t ch*t.Bởi vì là cải trang vi hành, cũng không có nghi thức gì. Thị vệ thân cận hôto một tiếng. Một trăm binh sĩ mở đường phía trước, hai xe ngựa đi ở giữa, tráiphải và sau một trăm thị vệ, cùng nhau xuống núi.Pháo Thiên Minh trà trộn vào đám thị vệy hắn bện một bím tóc, sau đó dánthêm râu ria giả trên mặt coi như hoá trang xong. Không thể đeo mặt nạ, vìngười ta sẽ nhận ra, không đeo mặt nạ lại rất dễ lẫn vào đám đông."Vị huynh đệ này có vẻ lạ mặt?""Ta là người của Thái hậu. Xem kìa! Đây là chiếc nhẫn của Thái hậu, ngườira lệnh cho chúng ta thề sống mái bảo vệ Hoàng đế." Quả thật là chiếc nhẫn củaThái hậu, có điều nó bị ăn trộm. Thứ này là trang bị màu trắng, thậm chí khôngcó phòng thủ cơ bản nhất, rất không đáng giá, nhưng lại là tượng trưng cho thânphận."À."Mặc dù thỉnh thoảng có người nghi ngờ, nhưng Pháo Thiên Minh rất dễdàng lừa gạt. Không chỉ có thế, y luôn ở cách chiếc xe ngựa chở Thuận Trị chỉkhoảng 3 mét, nếu là y giết chắc đã xong việc từ lâu, Thuận Trị đã chết tầm mấytrăm lần.Đệ tử Thiên Sơn phái chỉ có 3 người, nhưng bảo kiếm phải phát lại có 7thanh. Sau khi giao xong 7 bảo kiếm, mới có thể khởi động nhiệm vụ lớn củaThiên Sơn phái: Thất kiếm hạ Thiên Sơn. Tiểu Tuyết và mọi người đã nghĩ mọicách kéo người lên Thiên Sơn, nhưng tiếc rằng môn phái ẩn này không phải nóithêm là có thể thêm được. Ngoài phù hợp điều kiện còn phải có may mắn, gặpNPC Thiên Sơn phái trên giang hồ, sau đó mới khởi động được nhiệm vụ.300 người hành quân đi 1 dặm, đội hình tiền phương rẽ 90 độ, Pháo ThiênMinh gửi tin: "Hành động.""Đi!" Người đánh xe của xe ngựa Thuận Trị đột nhiên phát cuồng, quấtmạnh vào hai con ngựa. Hai con ngựa đau đớn, bắt đầu chạy cuồng loạn, mụctiêu là vách đá cách đó 100 mét. Tiểu Tuyết chính là người đánh xe đó, có PháoThiên Minh hỗ trợ, hai người phục kích xe ngựa trong trấn. Tiểu Tuyết dễ dànglàm tên đánh xe. Còn xe ngựa nào chở Thuận Trị... Pháo Thiên Minh đã lên kếhoạch như vậy, không thể suy nghĩ quá sâu xa."Có kẻ ám sát!""Chặn xe ngựa lại!"Không hổ là thị vệ bên cạnh Hoàng đế, một trăm thị vệ tiến vào góc rẽ, chỉtrong một giây đã phản ứng, tự mình cầm binh khí bắt đầu đuổi theo xe ngựa.Dù là ngựa Quan Đông, cũng chỉ mạnh hơn một chút so với khinh công mônphái bình thường cấp 1. Huống hồ kéo xe ngựa đều là ngựa chạy chậm, khôngcần năm giây, Tiểu Tuyết tất sẽ bị đuổi kịp."Khang Hi, nạp mạng đi." Pháo Thiên Minh đã sớm nghĩ tới tình cảnh nhưvậy . Tiểu Tuyết thúc ngựa, hắn bèn rút kiếm ra khỏi vỏ giết về phía xe ngựacủa Khang Hi. Một gã thị vệ bên cạnh xe ngựa không kịp kêu lên đã gặp DiêmVương.

Bỏ thời gian thuyết phục cả ngày, cuối cùng Khang Hi giải quyết được ông

già nhà mình. Thuận Trị không muốn bị thuyết phục cũng không được, hệ thống

đại thần người ta quy định ngài phải lên đường. Tuy rằng là NPC Hoàng tộc, rất

là phong cách, nhưng không thể thiếu loại tinh thần phục vụ cho người chơi này

được. Có điều chuyện này xong rồi, cho dù chết hay chưa, thế nào cũng có thể

nghỉ ngơi mấy tháng mà không bị quấy rầy.

Khang Hi nháy mắt một cái, thị vệ bên cạnh đốt một cái hỏa pháo nổ vang

trên bầu trời. Lúc này là thông báo cho người chơi, Hoàng thượng sắp khởi giá,

ngươi còn không tới làm thịt cha ta là coi như không có cơ hội. Kế tiếp là báo

cho thị vệ dưới núi lên hộ giá.

Nửa canh giờ trôi qua, hơn ba trăm thị vệ mang theo hai cỗ xe ngựa chạy tới

Thanh Lương tự. Vì sao chỉ có ba trăm người? Bên phía Thái hậu phải lưu lại

người, còn phải bố trí tiếp ứng trên đường, còn phải sắp xếp giám thị xem phụ

cận Ngũ Đài sơn có đám đông phản tặc xuất hiện hay không. Không có cách

nào, võ công của Thanh triều mỗi người đều kém cỏi, mà người chơi lại mang

võ công của Tống triều tới Thanh triều rêu rao. Thật sự rất quá đáng! Nhìn Tống

triều đi, người ta một người đánh một đám lớn. Nguyên triều, một người đánh

một đám. Minh triều, một người đánh một nhóm, đến Thanh triều. Một đám

đánh một người, còn chưa chắc đã có thể bắt được người ta.

Tại sao lại phải gọi xe ngựa? Đạo lý này rất dễ hiểu, ngươi nói với Hoàng

đế: Báo cáo Hoàng thượng, không có ngựa không có xe, ngài cứ đi bộ đi! Trực

tiếp bị kéo ra ngoài chém.

NPC cũng khách sáo, Thập Bát La Hán cộng thêm Hối Thông tiễn người ta

ra ngoài sơn môn, sau đó Khang Hi vô cùng khách khí, đưa phong hào, đưa

kính ngữ. Lề mề hai giờ, cuối cùng Khang Hi cũng hạ lệnh: Xuất phát.

Pháo Thiên Minh chờ đến phát chán. Y nghi ngờ thật ra Khang Hi rất hy

vọng cha hắn bị người ta g**t ch*t.

Bởi vì là cải trang vi hành, cũng không có nghi thức gì. Thị vệ thân cận hô

to một tiếng. Một trăm binh sĩ mở đường phía trước, hai xe ngựa đi ở giữa, trái

phải và sau một trăm thị vệ, cùng nhau xuống núi.

Pháo Thiên Minh trà trộn vào đám thị vệy hắn bện một bím tóc, sau đó dán

thêm râu ria giả trên mặt coi như hoá trang xong. Không thể đeo mặt nạ, vì

người ta sẽ nhận ra, không đeo mặt nạ lại rất dễ lẫn vào đám đông.

"Vị huynh đệ này có vẻ lạ mặt?"

"Ta là người của Thái hậu. Xem kìa! Đây là chiếc nhẫn của Thái hậu, người

ra lệnh cho chúng ta thề sống mái bảo vệ Hoàng đế." Quả thật là chiếc nhẫn của

Thái hậu, có điều nó bị ăn trộm. Thứ này là trang bị màu trắng, thậm chí không

có phòng thủ cơ bản nhất, rất không đáng giá, nhưng lại là tượng trưng cho thân

phận.

"À."

Mặc dù thỉnh thoảng có người nghi ngờ, nhưng Pháo Thiên Minh rất dễ

dàng lừa gạt. Không chỉ có thế, y luôn ở cách chiếc xe ngựa chở Thuận Trị chỉ

khoảng 3 mét, nếu là y giết chắc đã xong việc từ lâu, Thuận Trị đã chết tầm mấy

trăm lần.

Đệ tử Thiên Sơn phái chỉ có 3 người, nhưng bảo kiếm phải phát lại có 7

thanh. Sau khi giao xong 7 bảo kiếm, mới có thể khởi động nhiệm vụ lớn của

Thiên Sơn phái: Thất kiếm hạ Thiên Sơn. Tiểu Tuyết và mọi người đã nghĩ mọi

cách kéo người lên Thiên Sơn, nhưng tiếc rằng môn phái ẩn này không phải nói

thêm là có thể thêm được. Ngoài phù hợp điều kiện còn phải có may mắn, gặp

NPC Thiên Sơn phái trên giang hồ, sau đó mới khởi động được nhiệm vụ.

300 người hành quân đi 1 dặm, đội hình tiền phương rẽ 90 độ, Pháo Thiên

Minh gửi tin: "Hành động."

"Đi!" Người đánh xe của xe ngựa Thuận Trị đột nhiên phát cuồng, quất

mạnh vào hai con ngựa. Hai con ngựa đau đớn, bắt đầu chạy cuồng loạn, mục

tiêu là vách đá cách đó 100 mét. Tiểu Tuyết chính là người đánh xe đó, có Pháo

Thiên Minh hỗ trợ, hai người phục kích xe ngựa trong trấn. Tiểu Tuyết dễ dàng

làm tên đánh xe. Còn xe ngựa nào chở Thuận Trị... Pháo Thiên Minh đã lên kế

hoạch như vậy, không thể suy nghĩ quá sâu xa.

"Có kẻ ám sát!"

"Chặn xe ngựa lại!"

Không hổ là thị vệ bên cạnh Hoàng đế, một trăm thị vệ tiến vào góc rẽ, chỉ

trong một giây đã phản ứng, tự mình cầm binh khí bắt đầu đuổi theo xe ngựa.

Dù là ngựa Quan Đông, cũng chỉ mạnh hơn một chút so với khinh công môn

phái bình thường cấp 1. Huống hồ kéo xe ngựa đều là ngựa chạy chậm, không

cần năm giây, Tiểu Tuyết tất sẽ bị đuổi kịp.

"Khang Hi, nạp mạng đi." Pháo Thiên Minh đã sớm nghĩ tới tình cảnh như

vậy . Tiểu Tuyết thúc ngựa, hắn bèn rút kiếm ra khỏi vỏ giết về phía xe ngựa

của Khang Hi. Một gã thị vệ bên cạnh xe ngựa không kịp kêu lên đã gặp Diêm

Vương.

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Bỏ thời gian thuyết phục cả ngày, cuối cùng Khang Hi giải quyết được ônggià nhà mình. Thuận Trị không muốn bị thuyết phục cũng không được, hệ thốngđại thần người ta quy định ngài phải lên đường. Tuy rằng là NPC Hoàng tộc, rấtlà phong cách, nhưng không thể thiếu loại tinh thần phục vụ cho người chơi nàyđược. Có điều chuyện này xong rồi, cho dù chết hay chưa, thế nào cũng có thểnghỉ ngơi mấy tháng mà không bị quấy rầy.Khang Hi nháy mắt một cái, thị vệ bên cạnh đốt một cái hỏa pháo nổ vangtrên bầu trời. Lúc này là thông báo cho người chơi, Hoàng thượng sắp khởi giá,ngươi còn không tới làm thịt cha ta là coi như không có cơ hội. Kế tiếp là báocho thị vệ dưới núi lên hộ giá.Nửa canh giờ trôi qua, hơn ba trăm thị vệ mang theo hai cỗ xe ngựa chạy tớiThanh Lương tự. Vì sao chỉ có ba trăm người? Bên phía Thái hậu phải lưu lạingười, còn phải bố trí tiếp ứng trên đường, còn phải sắp xếp giám thị xem phụcận Ngũ Đài sơn có đám đông phản tặc xuất hiện hay không. Không có cáchnào, võ công của Thanh triều mỗi người đều kém cỏi, mà người chơi lại mangvõ công của Tống triều tới Thanh triều rêu rao. Thật sự rất quá đáng! Nhìn Tốngtriều đi, người ta một người đánh một đám lớn. Nguyên triều, một người đánhmột đám. Minh triều, một người đánh một nhóm, đến Thanh triều. Một đámđánh một người, còn chưa chắc đã có thể bắt được người ta.Tại sao lại phải gọi xe ngựa? Đạo lý này rất dễ hiểu, ngươi nói với Hoàngđế: Báo cáo Hoàng thượng, không có ngựa không có xe, ngài cứ đi bộ đi! Trựctiếp bị kéo ra ngoài chém.NPC cũng khách sáo, Thập Bát La Hán cộng thêm Hối Thông tiễn người tara ngoài sơn môn, sau đó Khang Hi vô cùng khách khí, đưa phong hào, đưakính ngữ. Lề mề hai giờ, cuối cùng Khang Hi cũng hạ lệnh: Xuất phát.Pháo Thiên Minh chờ đến phát chán. Y nghi ngờ thật ra Khang Hi rất hyvọng cha hắn bị người ta g**t ch*t.Bởi vì là cải trang vi hành, cũng không có nghi thức gì. Thị vệ thân cận hôto một tiếng. Một trăm binh sĩ mở đường phía trước, hai xe ngựa đi ở giữa, tráiphải và sau một trăm thị vệ, cùng nhau xuống núi.Pháo Thiên Minh trà trộn vào đám thị vệy hắn bện một bím tóc, sau đó dánthêm râu ria giả trên mặt coi như hoá trang xong. Không thể đeo mặt nạ, vìngười ta sẽ nhận ra, không đeo mặt nạ lại rất dễ lẫn vào đám đông."Vị huynh đệ này có vẻ lạ mặt?""Ta là người của Thái hậu. Xem kìa! Đây là chiếc nhẫn của Thái hậu, ngườira lệnh cho chúng ta thề sống mái bảo vệ Hoàng đế." Quả thật là chiếc nhẫn củaThái hậu, có điều nó bị ăn trộm. Thứ này là trang bị màu trắng, thậm chí khôngcó phòng thủ cơ bản nhất, rất không đáng giá, nhưng lại là tượng trưng cho thânphận."À."Mặc dù thỉnh thoảng có người nghi ngờ, nhưng Pháo Thiên Minh rất dễdàng lừa gạt. Không chỉ có thế, y luôn ở cách chiếc xe ngựa chở Thuận Trị chỉkhoảng 3 mét, nếu là y giết chắc đã xong việc từ lâu, Thuận Trị đã chết tầm mấytrăm lần.Đệ tử Thiên Sơn phái chỉ có 3 người, nhưng bảo kiếm phải phát lại có 7thanh. Sau khi giao xong 7 bảo kiếm, mới có thể khởi động nhiệm vụ lớn củaThiên Sơn phái: Thất kiếm hạ Thiên Sơn. Tiểu Tuyết và mọi người đã nghĩ mọicách kéo người lên Thiên Sơn, nhưng tiếc rằng môn phái ẩn này không phải nóithêm là có thể thêm được. Ngoài phù hợp điều kiện còn phải có may mắn, gặpNPC Thiên Sơn phái trên giang hồ, sau đó mới khởi động được nhiệm vụ.300 người hành quân đi 1 dặm, đội hình tiền phương rẽ 90 độ, Pháo ThiênMinh gửi tin: "Hành động.""Đi!" Người đánh xe của xe ngựa Thuận Trị đột nhiên phát cuồng, quấtmạnh vào hai con ngựa. Hai con ngựa đau đớn, bắt đầu chạy cuồng loạn, mụctiêu là vách đá cách đó 100 mét. Tiểu Tuyết chính là người đánh xe đó, có PháoThiên Minh hỗ trợ, hai người phục kích xe ngựa trong trấn. Tiểu Tuyết dễ dànglàm tên đánh xe. Còn xe ngựa nào chở Thuận Trị... Pháo Thiên Minh đã lên kếhoạch như vậy, không thể suy nghĩ quá sâu xa."Có kẻ ám sát!""Chặn xe ngựa lại!"Không hổ là thị vệ bên cạnh Hoàng đế, một trăm thị vệ tiến vào góc rẽ, chỉtrong một giây đã phản ứng, tự mình cầm binh khí bắt đầu đuổi theo xe ngựa.Dù là ngựa Quan Đông, cũng chỉ mạnh hơn một chút so với khinh công mônphái bình thường cấp 1. Huống hồ kéo xe ngựa đều là ngựa chạy chậm, khôngcần năm giây, Tiểu Tuyết tất sẽ bị đuổi kịp."Khang Hi, nạp mạng đi." Pháo Thiên Minh đã sớm nghĩ tới tình cảnh nhưvậy . Tiểu Tuyết thúc ngựa, hắn bèn rút kiếm ra khỏi vỏ giết về phía xe ngựacủa Khang Hi. Một gã thị vệ bên cạnh xe ngựa không kịp kêu lên đã gặp DiêmVương.

Chương 573: Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 258