Tác giả:

Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…

Chương 604: Thất Tịch 6

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Thiên Hậu im lặng gần mười phút, rồi cười khổ thê lương: "Không ngờ taphải ngồi tù. Càng không ngờ người khiến ta ngồi tù lại là ngươi.""Bởi vì ngươi đã đi quá khuôn khổ. Thật ra ta cũng không ngờ ngươi lại làmvậy, định vắt kiệt cả đám bằng hữu của ta. Làm sai mà còn thất bại, cách tốtnhất là chấp nhận sự trừng phạt của số mệnh. Đó gọi là chơi cờ bạc thì phải biếtchịu thua." Pháo Thiên Minh cầm kiếm giết người, phá hủy phó bản.Ra khỏi phó bản, Pháo Thiên Minh vẫn còn vương vấn hương vị: Nhưng đôimôi ấy thật ngọt ngào, không tệ chút nào. Giang hồ, ta đã trở lại...Pháo Thiên Minh chưa kịp bước vào quán rượu đã nghe thấy tiếng mắngchửi của Độc Hành tính tình nóng nảy: "Lại ra hai cơ, bảy ván liền toàn hai cơ,ngươi không ngán à?"Vừa bước vào cửa, chỉ thấy Tinh Ảnh, Độc Hành, Phích Lịch và Huyết Ảnhđang chơi tiến lên. Rõ ràng Độc Hành đang chỉ trích đối thủ của mình TinhẢnh. Nhưng Tinh Ảnh lại tỏ ra thờ ơ trước lời khiêu khích có thể gây ra PK củaĐộc Hành. Phải nói là trong lòng hắn hoàn toàn không để ý tới ván bài. Cứ cáchvài giây lại liếc nhìn túi đồ, xem Tiểu Tuyết có đột nhiên tha thứ cho hắn, gửithư mời hay không.Vô Song Ngư và Bất Túy đang trò chuyện ở bàn bên cạnh, Bất Túy với tưcách thanh niên lớn tuổi đại ca đang lơ đãng an ủi Vô Song Ngư. Vừa thấy PháoThiên Minh trở về, Vô Song Ngư nhảy dựng lên, hỏi dồn dập: "Thế nào rồi?""Giải quyết xong rồi!" Pháo Thiên Minh búng tay ngồi xuống, tự rót chomình một ly bia."Giải quyết thế nào?" Vô Song Ngư hỏi lại, ngay cả những người đang chơibài cũng dừng tay, chuyển chú ý sang đây. Mọi người đều tò mò không biếtPháo Thiên Minh đã xử lý Thiên Hậu ra sao.Pháo Thiên Minh thản nhiên đáp: "Ta đã đưa cô vào nhà giam rồi.""Xì!" Tất cả mọi người đều tỏ vẻ coi thường Pháo Thiên Minh. Chẳng phảichỉ vài tiếng nữa là ra rồi sao?"... Ta nói là đưa vào trại giam, trại cải tạo lao động, nhà tù, ít nhất cũng banăm." Pháo Thiên Minh giải thích.“A!” Mọi người đều kinh hoàng, nhìn dáng vẻ của Pháo Thiên Minh có thểthấy đây không phải đùa: "Thật à?"“Thật, thật tới không thể thật hơn.”Độc Hành nói: “Hơi quá đáng một chút rồi đấy?”“Đúng vậy!” Pháo Thiên Minh uống một ngụm rượu rồi nói: ” cũng chorằng dùng những thứ ngoài trò chơi quả thật hơi quá. Nhưng ả cũng không nênlấy việc đăng ảnh ra ngoài làm cái cớ để uy h**p. Ả bất nhân, ta đành phải bấtnghĩa vậy.” Pháo Thiên Minh kể lại toàn bộ sự việc.Mọi người im lặng một lúc lâu, cuối cùng Phích Lịch là người đầu tiên vỗvai Pháo Thiên Minh: “Ta ủng hộ ngươi. Ngươi đã làm đúng, làm tốt rồi.”“Ta cũng ủng hộ!”“Ta cũng vậy.”“...”“Ta phản đối!" Điều khiến Pháo Thiên Minh ngạc nhiên là người duy nhấtphản đối lại chính là Vô Song Ngư, nạn nhân của sự việc. Vô Song Ngư chỉ vàomũi Pháo Thiên Minh quát: “Ngươi... Ngươi thả cô ấy ra cho ta.”Bất Túy bên cạnh khuyên nhủ: “Tiểu Ngư à, tâm địa nữ nhân này rất độc ác.Ả muốn làm hại tất cả chúng ta. Lợi dụng tình nghĩa huynh đệ của chúng ta,biết rằng chúng ta sẽ không thờ ơ khi bằng hữu gặp nạn. Từ hậu quả đến hànhđộng, động cơ của ả đều đáng ghê tởm, sao ngươi còn...”“Ta không quan tâm, Chử Trà, ngươi nghĩ cách đi, ta biết ngươi có cách mà,đúng không?" Vô Song Ngư đã bắt đầu van nài, nhìn Pháo Thiên Minh chờ đợi.“Ngươi không nói đùa đấy chứ?" Pháo Thiên Minh càng kinh ngạc. Khôngnên vậy chứ, ở tuổi này ai cũng đã chín chắn rồi, nhiệt huyết đã nguội lạnh, khichọn bạn gái không còn tìm kiếm k*ch th*ch và bí ẩn nữa mà phải tìm một ngườibạn đời an tâm. Một nhân vật nguy hiểm như Thiên Hậu, chính Pháo ThiênMinh cũng không nắm chắc giữ được, sao Vô Song Ngư này lại có tinh thần xảthân vì tình yêu đến vậy?“Ừm.” Vô Song Ngư ngây người ra một lúc rồi gật đầu khẳng định” Ta thựcsự có chút... tình cảm với cô.Phích Lịch nói bên cạnh: “Chử Trà, đã như vậy, ngươi nói ý định của ngươira xem nào. Ta thấy Tiểu Ngư đã mê muội rồi. Muốn chết thì để hắn chết chothống khoái.”Pháo Thiên Minh thở dài: “Được rồi! Cách thứ nhất: Ta đổi lời khai. ThiênHậu chỉ cần phối hợp một chút là qua. Nhưng ta có thể sẽ bị giam vài ngày vìtội khai man hoặc làm chứng gian, rồi còn bị phạt tiền, lưu tiền án.”“Cách này... có vẻ không ổn lắm." Vô Song Ngư đang định khen hay, chợtcảm nhận sát khí tỏa ra tứ phía, vội đổi giọng. Những người này đều coi trọngtình bằng hữu, cho dù Pháo Thiên Minh đồng ý, những người khác chắc chắn sẽngăn cản. Hơn nữa Pháo Thiên Minh cũng là vì hắn, hắn không thể ủng hộchuyện như vậy được.Pháo Thiên Minh thu hồi sát khí, tỏ vẻ hài lòng: “Coi như thằng nhãi nhàngươi biết điều. Cách thứ hai: Tìm luật sư. Không phải luật sư bình thường, màphải tìm luật sư cực giỏi khai thác kẽ hở của pháp luật. Tệ lắm thì ta lưu lại vàichi tiết trong lời khai, theo chứng cứ thì không thể kết tội Thiên Hậu được.Quan trọng là phải tìm luật sư thực dụng, chứ không phải mấy người chuyênbiện hộ cho dân thường. 

Thiên Hậu im lặng gần mười phút, rồi cười khổ thê lương: "Không ngờ ta

phải ngồi tù. Càng không ngờ người khiến ta ngồi tù lại là ngươi."

"Bởi vì ngươi đã đi quá khuôn khổ. Thật ra ta cũng không ngờ ngươi lại làm

vậy, định vắt kiệt cả đám bằng hữu của ta. Làm sai mà còn thất bại, cách tốt

nhất là chấp nhận sự trừng phạt của số mệnh. Đó gọi là chơi cờ bạc thì phải biết

chịu thua." Pháo Thiên Minh cầm kiếm giết người, phá hủy phó bản.

Ra khỏi phó bản, Pháo Thiên Minh vẫn còn vương vấn hương vị: Nhưng đôi

môi ấy thật ngọt ngào, không tệ chút nào. Giang hồ, ta đã trở lại...

Pháo Thiên Minh chưa kịp bước vào quán rượu đã nghe thấy tiếng mắng

chửi của Độc Hành tính tình nóng nảy: "Lại ra hai cơ, bảy ván liền toàn hai cơ,

ngươi không ngán à?"

Vừa bước vào cửa, chỉ thấy Tinh Ảnh, Độc Hành, Phích Lịch và Huyết Ảnh

đang chơi tiến lên. Rõ ràng Độc Hành đang chỉ trích đối thủ của mình Tinh

Ảnh. Nhưng Tinh Ảnh lại tỏ ra thờ ơ trước lời khiêu khích có thể gây ra PK của

Độc Hành. Phải nói là trong lòng hắn hoàn toàn không để ý tới ván bài. Cứ cách

vài giây lại liếc nhìn túi đồ, xem Tiểu Tuyết có đột nhiên tha thứ cho hắn, gửi

thư mời hay không.

Vô Song Ngư và Bất Túy đang trò chuyện ở bàn bên cạnh, Bất Túy với tư

cách thanh niên lớn tuổi đại ca đang lơ đãng an ủi Vô Song Ngư. Vừa thấy Pháo

Thiên Minh trở về, Vô Song Ngư nhảy dựng lên, hỏi dồn dập: "Thế nào rồi?"

"Giải quyết xong rồi!" Pháo Thiên Minh búng tay ngồi xuống, tự rót cho

mình một ly bia.

"Giải quyết thế nào?" Vô Song Ngư hỏi lại, ngay cả những người đang chơi

bài cũng dừng tay, chuyển chú ý sang đây. Mọi người đều tò mò không biết

Pháo Thiên Minh đã xử lý Thiên Hậu ra sao.

Pháo Thiên Minh thản nhiên đáp: "Ta đã đưa cô vào nhà giam rồi."

"Xì!" Tất cả mọi người đều tỏ vẻ coi thường Pháo Thiên Minh. Chẳng phải

chỉ vài tiếng nữa là ra rồi sao?

"... Ta nói là đưa vào trại giam, trại cải tạo lao động, nhà tù, ít nhất cũng ba

năm." Pháo Thiên Minh giải thích.

“A!” Mọi người đều kinh hoàng, nhìn dáng vẻ của Pháo Thiên Minh có thể

thấy đây không phải đùa: "Thật à?"

“Thật, thật tới không thể thật hơn.”

Độc Hành nói: “Hơi quá đáng một chút rồi đấy?”

“Đúng vậy!” Pháo Thiên Minh uống một ngụm rượu rồi nói: ” cũng cho

rằng dùng những thứ ngoài trò chơi quả thật hơi quá. Nhưng ả cũng không nên

lấy việc đăng ảnh ra ngoài làm cái cớ để uy h**p. Ả bất nhân, ta đành phải bất

nghĩa vậy.” Pháo Thiên Minh kể lại toàn bộ sự việc.

Mọi người im lặng một lúc lâu, cuối cùng Phích Lịch là người đầu tiên vỗ

vai Pháo Thiên Minh: “Ta ủng hộ ngươi. Ngươi đã làm đúng, làm tốt rồi.”

“Ta cũng ủng hộ!”

“Ta cũng vậy.”

“...”

“Ta phản đối!" Điều khiến Pháo Thiên Minh ngạc nhiên là người duy nhất

phản đối lại chính là Vô Song Ngư, nạn nhân của sự việc. Vô Song Ngư chỉ vào

mũi Pháo Thiên Minh quát: “Ngươi... Ngươi thả cô ấy ra cho ta.”

Bất Túy bên cạnh khuyên nhủ: “Tiểu Ngư à, tâm địa nữ nhân này rất độc ác.

Ả muốn làm hại tất cả chúng ta. Lợi dụng tình nghĩa huynh đệ của chúng ta,

biết rằng chúng ta sẽ không thờ ơ khi bằng hữu gặp nạn. Từ hậu quả đến hành

động, động cơ của ả đều đáng ghê tởm, sao ngươi còn...”

“Ta không quan tâm, Chử Trà, ngươi nghĩ cách đi, ta biết ngươi có cách mà,

đúng không?" Vô Song Ngư đã bắt đầu van nài, nhìn Pháo Thiên Minh chờ đợi.

“Ngươi không nói đùa đấy chứ?" Pháo Thiên Minh càng kinh ngạc. Không

nên vậy chứ, ở tuổi này ai cũng đã chín chắn rồi, nhiệt huyết đã nguội lạnh, khi

chọn bạn gái không còn tìm kiếm k*ch th*ch và bí ẩn nữa mà phải tìm một người

bạn đời an tâm. Một nhân vật nguy hiểm như Thiên Hậu, chính Pháo Thiên

Minh cũng không nắm chắc giữ được, sao Vô Song Ngư này lại có tinh thần xả

thân vì tình yêu đến vậy?

“Ừm.” Vô Song Ngư ngây người ra một lúc rồi gật đầu khẳng định” Ta thực

sự có chút... tình cảm với cô.

Phích Lịch nói bên cạnh: “Chử Trà, đã như vậy, ngươi nói ý định của ngươi

ra xem nào. Ta thấy Tiểu Ngư đã mê muội rồi. Muốn chết thì để hắn chết cho

thống khoái.”

Pháo Thiên Minh thở dài: “Được rồi! Cách thứ nhất: Ta đổi lời khai. Thiên

Hậu chỉ cần phối hợp một chút là qua. Nhưng ta có thể sẽ bị giam vài ngày vì

tội khai man hoặc làm chứng gian, rồi còn bị phạt tiền, lưu tiền án.”

“Cách này... có vẻ không ổn lắm." Vô Song Ngư đang định khen hay, chợt

cảm nhận sát khí tỏa ra tứ phía, vội đổi giọng. Những người này đều coi trọng

tình bằng hữu, cho dù Pháo Thiên Minh đồng ý, những người khác chắc chắn sẽ

ngăn cản. Hơn nữa Pháo Thiên Minh cũng là vì hắn, hắn không thể ủng hộ

chuyện như vậy được.

Pháo Thiên Minh thu hồi sát khí, tỏ vẻ hài lòng: “Coi như thằng nhãi nhà

ngươi biết điều. Cách thứ hai: Tìm luật sư. Không phải luật sư bình thường, mà

phải tìm luật sư cực giỏi khai thác kẽ hở của pháp luật. Tệ lắm thì ta lưu lại vài

chi tiết trong lời khai, theo chứng cứ thì không thể kết tội Thiên Hậu được.

Quan trọng là phải tìm luật sư thực dụng, chứ không phải mấy người chuyên

biện hộ cho dân thường. 

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Thiên Hậu im lặng gần mười phút, rồi cười khổ thê lương: "Không ngờ taphải ngồi tù. Càng không ngờ người khiến ta ngồi tù lại là ngươi.""Bởi vì ngươi đã đi quá khuôn khổ. Thật ra ta cũng không ngờ ngươi lại làmvậy, định vắt kiệt cả đám bằng hữu của ta. Làm sai mà còn thất bại, cách tốtnhất là chấp nhận sự trừng phạt của số mệnh. Đó gọi là chơi cờ bạc thì phải biếtchịu thua." Pháo Thiên Minh cầm kiếm giết người, phá hủy phó bản.Ra khỏi phó bản, Pháo Thiên Minh vẫn còn vương vấn hương vị: Nhưng đôimôi ấy thật ngọt ngào, không tệ chút nào. Giang hồ, ta đã trở lại...Pháo Thiên Minh chưa kịp bước vào quán rượu đã nghe thấy tiếng mắngchửi của Độc Hành tính tình nóng nảy: "Lại ra hai cơ, bảy ván liền toàn hai cơ,ngươi không ngán à?"Vừa bước vào cửa, chỉ thấy Tinh Ảnh, Độc Hành, Phích Lịch và Huyết Ảnhđang chơi tiến lên. Rõ ràng Độc Hành đang chỉ trích đối thủ của mình TinhẢnh. Nhưng Tinh Ảnh lại tỏ ra thờ ơ trước lời khiêu khích có thể gây ra PK củaĐộc Hành. Phải nói là trong lòng hắn hoàn toàn không để ý tới ván bài. Cứ cáchvài giây lại liếc nhìn túi đồ, xem Tiểu Tuyết có đột nhiên tha thứ cho hắn, gửithư mời hay không.Vô Song Ngư và Bất Túy đang trò chuyện ở bàn bên cạnh, Bất Túy với tưcách thanh niên lớn tuổi đại ca đang lơ đãng an ủi Vô Song Ngư. Vừa thấy PháoThiên Minh trở về, Vô Song Ngư nhảy dựng lên, hỏi dồn dập: "Thế nào rồi?""Giải quyết xong rồi!" Pháo Thiên Minh búng tay ngồi xuống, tự rót chomình một ly bia."Giải quyết thế nào?" Vô Song Ngư hỏi lại, ngay cả những người đang chơibài cũng dừng tay, chuyển chú ý sang đây. Mọi người đều tò mò không biếtPháo Thiên Minh đã xử lý Thiên Hậu ra sao.Pháo Thiên Minh thản nhiên đáp: "Ta đã đưa cô vào nhà giam rồi.""Xì!" Tất cả mọi người đều tỏ vẻ coi thường Pháo Thiên Minh. Chẳng phảichỉ vài tiếng nữa là ra rồi sao?"... Ta nói là đưa vào trại giam, trại cải tạo lao động, nhà tù, ít nhất cũng banăm." Pháo Thiên Minh giải thích.“A!” Mọi người đều kinh hoàng, nhìn dáng vẻ của Pháo Thiên Minh có thểthấy đây không phải đùa: "Thật à?"“Thật, thật tới không thể thật hơn.”Độc Hành nói: “Hơi quá đáng một chút rồi đấy?”“Đúng vậy!” Pháo Thiên Minh uống một ngụm rượu rồi nói: ” cũng chorằng dùng những thứ ngoài trò chơi quả thật hơi quá. Nhưng ả cũng không nênlấy việc đăng ảnh ra ngoài làm cái cớ để uy h**p. Ả bất nhân, ta đành phải bấtnghĩa vậy.” Pháo Thiên Minh kể lại toàn bộ sự việc.Mọi người im lặng một lúc lâu, cuối cùng Phích Lịch là người đầu tiên vỗvai Pháo Thiên Minh: “Ta ủng hộ ngươi. Ngươi đã làm đúng, làm tốt rồi.”“Ta cũng ủng hộ!”“Ta cũng vậy.”“...”“Ta phản đối!" Điều khiến Pháo Thiên Minh ngạc nhiên là người duy nhấtphản đối lại chính là Vô Song Ngư, nạn nhân của sự việc. Vô Song Ngư chỉ vàomũi Pháo Thiên Minh quát: “Ngươi... Ngươi thả cô ấy ra cho ta.”Bất Túy bên cạnh khuyên nhủ: “Tiểu Ngư à, tâm địa nữ nhân này rất độc ác.Ả muốn làm hại tất cả chúng ta. Lợi dụng tình nghĩa huynh đệ của chúng ta,biết rằng chúng ta sẽ không thờ ơ khi bằng hữu gặp nạn. Từ hậu quả đến hànhđộng, động cơ của ả đều đáng ghê tởm, sao ngươi còn...”“Ta không quan tâm, Chử Trà, ngươi nghĩ cách đi, ta biết ngươi có cách mà,đúng không?" Vô Song Ngư đã bắt đầu van nài, nhìn Pháo Thiên Minh chờ đợi.“Ngươi không nói đùa đấy chứ?" Pháo Thiên Minh càng kinh ngạc. Khôngnên vậy chứ, ở tuổi này ai cũng đã chín chắn rồi, nhiệt huyết đã nguội lạnh, khichọn bạn gái không còn tìm kiếm k*ch th*ch và bí ẩn nữa mà phải tìm một ngườibạn đời an tâm. Một nhân vật nguy hiểm như Thiên Hậu, chính Pháo ThiênMinh cũng không nắm chắc giữ được, sao Vô Song Ngư này lại có tinh thần xảthân vì tình yêu đến vậy?“Ừm.” Vô Song Ngư ngây người ra một lúc rồi gật đầu khẳng định” Ta thựcsự có chút... tình cảm với cô.Phích Lịch nói bên cạnh: “Chử Trà, đã như vậy, ngươi nói ý định của ngươira xem nào. Ta thấy Tiểu Ngư đã mê muội rồi. Muốn chết thì để hắn chết chothống khoái.”Pháo Thiên Minh thở dài: “Được rồi! Cách thứ nhất: Ta đổi lời khai. ThiênHậu chỉ cần phối hợp một chút là qua. Nhưng ta có thể sẽ bị giam vài ngày vìtội khai man hoặc làm chứng gian, rồi còn bị phạt tiền, lưu tiền án.”“Cách này... có vẻ không ổn lắm." Vô Song Ngư đang định khen hay, chợtcảm nhận sát khí tỏa ra tứ phía, vội đổi giọng. Những người này đều coi trọngtình bằng hữu, cho dù Pháo Thiên Minh đồng ý, những người khác chắc chắn sẽngăn cản. Hơn nữa Pháo Thiên Minh cũng là vì hắn, hắn không thể ủng hộchuyện như vậy được.Pháo Thiên Minh thu hồi sát khí, tỏ vẻ hài lòng: “Coi như thằng nhãi nhàngươi biết điều. Cách thứ hai: Tìm luật sư. Không phải luật sư bình thường, màphải tìm luật sư cực giỏi khai thác kẽ hở của pháp luật. Tệ lắm thì ta lưu lại vàichi tiết trong lời khai, theo chứng cứ thì không thể kết tội Thiên Hậu được.Quan trọng là phải tìm luật sư thực dụng, chứ không phải mấy người chuyênbiện hộ cho dân thường. 

Chương 604: Thất Tịch 6