Tác giả:

Chương 1 Mùa hè nóng bức cùng tiếng còi xe inh ỏi trên đường, lúc này ba chiếc xe cảnh sát đang lao nhanh vun vút đi thực hiện một nhiệm vụ quan trọng! Chỉ có điều kỳ lạ là, trong một chiếc xe cảnh sát có một nam thanh niên ăn mặc nửa kín nửa hở, kèm theo một nụ cười trên môi cùng cái nhìn lười nhác, khác hẳn với không khí khẩn trương căng thẳng của đồng nghiệp. “Người xưa nói cuộc sống dưới núi này muôn màu muôn vẻ, phụ nữ mỗi người một vẻ đẹp lộng lẫy kiêu sa. Mong rằng người xưa không nói dối mình, bằng không, khi trở về núi, mình sẽ ăn hết chỗ thuốc được luyện từ sen tuyết ngàn năm như ăn kẹo dẻo!” Vừa nghĩ đến viễn cảnh thành phố đâu đâu cũng toàn người đẹp, trong lòng chàng thanh niên bỗng cảm thấy thích thú. Anh ta khoảng mười bảy mười tám tuổi, với một chiếc áo màu xanh, quần jean và đôi giày vải, ăn mặc nửa kín nửa hở, có chút xuề xòa. Nhưng bù lại là ngoại hình điển trai, đặc biệt là đôi mắt đen láy càng thêm nhanh nhẹn, hoạt bát. Trần Gia Bảo là một đứa trẻ mồ côi, lúc nhỏ…

Chương 2509

Cực Phẩm Thần YTác giả: Hoa KhôiTruyện Đô ThịChương 1 Mùa hè nóng bức cùng tiếng còi xe inh ỏi trên đường, lúc này ba chiếc xe cảnh sát đang lao nhanh vun vút đi thực hiện một nhiệm vụ quan trọng! Chỉ có điều kỳ lạ là, trong một chiếc xe cảnh sát có một nam thanh niên ăn mặc nửa kín nửa hở, kèm theo một nụ cười trên môi cùng cái nhìn lười nhác, khác hẳn với không khí khẩn trương căng thẳng của đồng nghiệp. “Người xưa nói cuộc sống dưới núi này muôn màu muôn vẻ, phụ nữ mỗi người một vẻ đẹp lộng lẫy kiêu sa. Mong rằng người xưa không nói dối mình, bằng không, khi trở về núi, mình sẽ ăn hết chỗ thuốc được luyện từ sen tuyết ngàn năm như ăn kẹo dẻo!” Vừa nghĩ đến viễn cảnh thành phố đâu đâu cũng toàn người đẹp, trong lòng chàng thanh niên bỗng cảm thấy thích thú. Anh ta khoảng mười bảy mười tám tuổi, với một chiếc áo màu xanh, quần jean và đôi giày vải, ăn mặc nửa kín nửa hở, có chút xuề xòa. Nhưng bù lại là ngoại hình điển trai, đặc biệt là đôi mắt đen láy càng thêm nhanh nhẹn, hoạt bát. Trần Gia Bảo là một đứa trẻ mồ côi, lúc nhỏ… Ba người bọn họ đều là cường giả đứng đầu trong thiên hạ, thời gian nói chuyện ngắn ngủi, ba người đã đi tới đỉnh núi, chiến ý của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ chiến ý cũng đã leo l*n đ*nh cao nhất, bao phủ toàn bộ Thọ Nam Phong. Bọn họ đã chuẩn bị tốt để đánh một trận sống chết với Thiên Mệnh Âm Dương Sư!Trên đỉnh núi thực lực của Terai Chika và Liêu Ngạn Khánh yếu nhất, bị chiến ý của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ ảnh hưởng, từ đáy lòng phun lên một lưồng hàn ý, thậm chí chóng mặt mắt hoa, suýt chút nữa đã ngã xuống đất, trong lòng càng kinh hãi.Thiên Mệnh Âm Dương Sư hừ lạnh một tiếng, chia ra một phần chân khí che chở cho Terai Chika và Liễu Ngạn Khánh. Cảm giác khó chịu trên người Terai Chika và Liễu Ngạn Khánh lập tức biến mất, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm Thiên Mệnh Âm Dương sư đánh giá Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ một chút, nói: "So sánh với lúc trước, tinh khí thần của hai người đã thay da đổi thịt, xem ra vết thương của hai người chẳng những khôi phục, còn thuận lợi đột phá cảnh giới võ đạo, nếu như tôi không có đoán sai, hai người hẳn là hấp thu khí vận của "Ngọc tỉ truyền quốc"”Trần Gia Bảo vỗ tay mà tán thưởng, gió núi thổi vào quần áo. anh tạo ra âm thanh sột soạt, thoải mái thừa nhận, nói "Không hổ là Thiên Mệnh Âm Dương Sư, quả nhiên có tâm nhìn độc nhất vô nhị, không sai, chúng tôi thật sự đã hấp thu vận khí trong "ngọc tỉ truyền quốc"."Hai người quả thật là gặp vận may" Thiên Mệnh Âm Dương Sư cười lạnh hai tiếng, khinh miệt nói: "Vậy mà không bị khí vận bạo thể mà chết."Trần Gia Bảo cười, duỗi kiếm chỉ ra hướng về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư, đầu ngón tay ngưng tụ kiếm khí mà không phát ra, nói: "Ông nói là vận may thì cứ coi như vận may đi, ai bảo vận may và thực lực cùng một loại chứ”Bầu không khí kịch liệt, chiến đấu hết sức căng thẳng!Sắc my Thiên Mệnh Âm Dương sư thần sắc vẫn khinh miệt như cũ, nói: "Lúc trước tôi cho rằng các người sẽ chết, nhưng các ngươi chẳng những vẫn còn sống, mà vết thương còn khôi phục, cảnh giới thực lực tăng lên."Sau đó tôi lại đoán các người có thể sẽ tìm cơ hội trốn về Việt Nam để tôi không có cách nào tìm được "ngọc tỉ truyền quốc, nhưng các người lại chủ động xuất hiện trước mắt tôi, thật không biết nên khen các người cứng mạng, hay nên nói các người ngu xuẩn.""Ông không cần khen ngợi, cũng không cần gièm pha" đầu ngón tay của Trần Gia Bảo bắn một luồng kiếm khí ác liệt về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư, nghiêm nghị nói: "Bởi vì người chết, không có bất kỳ ý nghĩa gì!"Quyết chiến, sắp khai hỏa!Trên Thọ Nam Phong, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng kịch liệt, khí thế hào hùng, đằng đẳng sát khí!Trần Gia Bảo vừa dứt lời, đầu ngón tay anh b ắn ra kiếm khí ác liệt, đã tới gần trước người của Thiên Mệnh Âm Dương Sư ba thước, trên kiếm khí phát ra khí thế lớn mạnh, so với lúc trước Thiên Mệnh Âm Dương Sư Và Trần Gia Bảo đánh nhau, mạnh hơn đâu chỉ mấy lần?"Thực lực đúng là có tiến bộ, đáng tiếc, vẫn còn kém xal" vung một tay ra, sau khi trực tiếp đánh tan kiếm khí, cơ thể của ông ta đột nhiên động một cái!Chỉ thấy tốc độ củaThiên Mệnh Âm Dương Sư nhanh như quỷ như mị, những chỗ ông ta đi qua dường như ngay cả tàn ảnh cũng không nhìn thấy, trong nháy mắt, đã đến bên trái Trần Gia Bảo, ấm đấm già nua lại ẩn chứa sức mạnh vô tận, đánh về phía ngực của Trần Gia Bảo.

Ba người bọn họ đều là cường giả đứng đầu trong thiên hạ, thời gian nói chuyện ngắn ngủi, ba người đã đi tới đỉnh núi, chiến ý của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ chiến ý cũng đã leo l*n đ*nh cao nhất, bao phủ toàn bộ Thọ Nam Phong. Bọn họ đã chuẩn bị tốt để đánh một trận sống chết với Thiên Mệnh Âm Dương Sư!

Trên đỉnh núi thực lực của Terai Chika và Liêu Ngạn Khánh yếu nhất, bị chiến ý của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ ảnh hưởng, từ đáy lòng phun lên một lưồng hàn ý, thậm chí chóng mặt mắt hoa, suýt chút nữa đã ngã xuống đất, trong lòng càng kinh hãi.

Thiên Mệnh Âm Dương Sư hừ lạnh một tiếng, chia ra một phần chân khí che chở cho Terai Chika và Liễu Ngạn Khánh. Cảm giác khó chịu trên người Terai Chika và Liễu Ngạn Khánh lập tức biến mất, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm Thiên Mệnh Âm Dương sư đánh giá Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ một chút, nói: "So sánh với lúc trước, tinh khí thần của hai người đã thay da đổi thịt, xem ra vết thương của hai người chẳng những khôi phục, còn thuận lợi đột phá cảnh giới võ đạo, nếu như tôi không có đoán sai, hai người hẳn là hấp thu khí vận của "Ngọc tỉ truyền quốc"”

Trần Gia Bảo vỗ tay mà tán thưởng, gió núi thổi vào quần áo. anh tạo ra âm thanh sột soạt, thoải mái thừa nhận, nói "Không hổ là Thiên Mệnh Âm Dương Sư, quả nhiên có tâm nhìn độc nhất vô nhị, không sai, chúng tôi thật sự đã hấp thu vận khí trong "ngọc tỉ truyền quốc".

"Hai người quả thật là gặp vận may" Thiên Mệnh Âm Dương Sư cười lạnh hai tiếng, khinh miệt nói: "Vậy mà không bị khí vận bạo thể mà chết."

Trần Gia Bảo cười, duỗi kiếm chỉ ra hướng về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư, đầu ngón tay ngưng tụ kiếm khí mà không phát ra, nói: "Ông nói là vận may thì cứ coi như vận may đi, ai bảo vận may và thực lực cùng một loại chứ”

Bầu không khí kịch liệt, chiến đấu hết sức căng thẳng!

Sắc my Thiên Mệnh Âm Dương sư thần sắc vẫn khinh miệt như cũ, nói: "Lúc trước tôi cho rằng các người sẽ chết, nhưng các ngươi chẳng những vẫn còn sống, mà vết thương còn khôi phục, cảnh giới thực lực tăng lên."

Sau đó tôi lại đoán các người có thể sẽ tìm cơ hội trốn về Việt Nam để tôi không có cách nào tìm được "ngọc tỉ truyền quốc, nhưng các người lại chủ động xuất hiện trước mắt tôi, thật không biết nên khen các người cứng mạng, hay nên nói các người ngu xuẩn."

"Ông không cần khen ngợi, cũng không cần gièm pha" đầu ngón tay của Trần Gia Bảo bắn một luồng kiếm khí ác liệt về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư, nghiêm nghị nói: "Bởi vì người chết, không có bất kỳ ý nghĩa gì!"

Quyết chiến, sắp khai hỏa!

Trên Thọ Nam Phong, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng kịch liệt, khí thế hào hùng, đằng đẳng sát khí!

Trần Gia Bảo vừa dứt lời, đầu ngón tay anh b ắn ra kiếm khí ác liệt, đã tới gần trước người của Thiên Mệnh Âm Dương Sư ba thước, trên kiếm khí phát ra khí thế lớn mạnh, so với lúc trước Thiên Mệnh Âm Dương Sư Và Trần Gia Bảo đánh nhau, mạnh hơn đâu chỉ mấy lần?

"Thực lực đúng là có tiến bộ, đáng tiếc, vẫn còn kém xal" 

vung một tay ra, sau khi trực tiếp đánh tan kiếm khí, cơ thể của ông ta đột nhiên động một cái!Chỉ thấy tốc độ củaThiên Mệnh Âm Dương Sư nhanh như quỷ như mị, những chỗ ông ta đi qua dường như ngay cả tàn ảnh cũng không nhìn thấy, trong nháy mắt, đã đến bên trái Trần Gia Bảo, ấm đấm già nua lại ẩn chứa sức mạnh vô tận, đánh về phía ngực của Trần Gia Bảo.

Cực Phẩm Thần YTác giả: Hoa KhôiTruyện Đô ThịChương 1 Mùa hè nóng bức cùng tiếng còi xe inh ỏi trên đường, lúc này ba chiếc xe cảnh sát đang lao nhanh vun vút đi thực hiện một nhiệm vụ quan trọng! Chỉ có điều kỳ lạ là, trong một chiếc xe cảnh sát có một nam thanh niên ăn mặc nửa kín nửa hở, kèm theo một nụ cười trên môi cùng cái nhìn lười nhác, khác hẳn với không khí khẩn trương căng thẳng của đồng nghiệp. “Người xưa nói cuộc sống dưới núi này muôn màu muôn vẻ, phụ nữ mỗi người một vẻ đẹp lộng lẫy kiêu sa. Mong rằng người xưa không nói dối mình, bằng không, khi trở về núi, mình sẽ ăn hết chỗ thuốc được luyện từ sen tuyết ngàn năm như ăn kẹo dẻo!” Vừa nghĩ đến viễn cảnh thành phố đâu đâu cũng toàn người đẹp, trong lòng chàng thanh niên bỗng cảm thấy thích thú. Anh ta khoảng mười bảy mười tám tuổi, với một chiếc áo màu xanh, quần jean và đôi giày vải, ăn mặc nửa kín nửa hở, có chút xuề xòa. Nhưng bù lại là ngoại hình điển trai, đặc biệt là đôi mắt đen láy càng thêm nhanh nhẹn, hoạt bát. Trần Gia Bảo là một đứa trẻ mồ côi, lúc nhỏ… Ba người bọn họ đều là cường giả đứng đầu trong thiên hạ, thời gian nói chuyện ngắn ngủi, ba người đã đi tới đỉnh núi, chiến ý của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ chiến ý cũng đã leo l*n đ*nh cao nhất, bao phủ toàn bộ Thọ Nam Phong. Bọn họ đã chuẩn bị tốt để đánh một trận sống chết với Thiên Mệnh Âm Dương Sư!Trên đỉnh núi thực lực của Terai Chika và Liêu Ngạn Khánh yếu nhất, bị chiến ý của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ ảnh hưởng, từ đáy lòng phun lên một lưồng hàn ý, thậm chí chóng mặt mắt hoa, suýt chút nữa đã ngã xuống đất, trong lòng càng kinh hãi.Thiên Mệnh Âm Dương Sư hừ lạnh một tiếng, chia ra một phần chân khí che chở cho Terai Chika và Liễu Ngạn Khánh. Cảm giác khó chịu trên người Terai Chika và Liễu Ngạn Khánh lập tức biến mất, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm Thiên Mệnh Âm Dương sư đánh giá Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ một chút, nói: "So sánh với lúc trước, tinh khí thần của hai người đã thay da đổi thịt, xem ra vết thương của hai người chẳng những khôi phục, còn thuận lợi đột phá cảnh giới võ đạo, nếu như tôi không có đoán sai, hai người hẳn là hấp thu khí vận của "Ngọc tỉ truyền quốc"”Trần Gia Bảo vỗ tay mà tán thưởng, gió núi thổi vào quần áo. anh tạo ra âm thanh sột soạt, thoải mái thừa nhận, nói "Không hổ là Thiên Mệnh Âm Dương Sư, quả nhiên có tâm nhìn độc nhất vô nhị, không sai, chúng tôi thật sự đã hấp thu vận khí trong "ngọc tỉ truyền quốc"."Hai người quả thật là gặp vận may" Thiên Mệnh Âm Dương Sư cười lạnh hai tiếng, khinh miệt nói: "Vậy mà không bị khí vận bạo thể mà chết."Trần Gia Bảo cười, duỗi kiếm chỉ ra hướng về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư, đầu ngón tay ngưng tụ kiếm khí mà không phát ra, nói: "Ông nói là vận may thì cứ coi như vận may đi, ai bảo vận may và thực lực cùng một loại chứ”Bầu không khí kịch liệt, chiến đấu hết sức căng thẳng!Sắc my Thiên Mệnh Âm Dương sư thần sắc vẫn khinh miệt như cũ, nói: "Lúc trước tôi cho rằng các người sẽ chết, nhưng các ngươi chẳng những vẫn còn sống, mà vết thương còn khôi phục, cảnh giới thực lực tăng lên."Sau đó tôi lại đoán các người có thể sẽ tìm cơ hội trốn về Việt Nam để tôi không có cách nào tìm được "ngọc tỉ truyền quốc, nhưng các người lại chủ động xuất hiện trước mắt tôi, thật không biết nên khen các người cứng mạng, hay nên nói các người ngu xuẩn.""Ông không cần khen ngợi, cũng không cần gièm pha" đầu ngón tay của Trần Gia Bảo bắn một luồng kiếm khí ác liệt về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư, nghiêm nghị nói: "Bởi vì người chết, không có bất kỳ ý nghĩa gì!"Quyết chiến, sắp khai hỏa!Trên Thọ Nam Phong, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng kịch liệt, khí thế hào hùng, đằng đẳng sát khí!Trần Gia Bảo vừa dứt lời, đầu ngón tay anh b ắn ra kiếm khí ác liệt, đã tới gần trước người của Thiên Mệnh Âm Dương Sư ba thước, trên kiếm khí phát ra khí thế lớn mạnh, so với lúc trước Thiên Mệnh Âm Dương Sư Và Trần Gia Bảo đánh nhau, mạnh hơn đâu chỉ mấy lần?"Thực lực đúng là có tiến bộ, đáng tiếc, vẫn còn kém xal" vung một tay ra, sau khi trực tiếp đánh tan kiếm khí, cơ thể của ông ta đột nhiên động một cái!Chỉ thấy tốc độ củaThiên Mệnh Âm Dương Sư nhanh như quỷ như mị, những chỗ ông ta đi qua dường như ngay cả tàn ảnh cũng không nhìn thấy, trong nháy mắt, đã đến bên trái Trần Gia Bảo, ấm đấm già nua lại ẩn chứa sức mạnh vô tận, đánh về phía ngực của Trần Gia Bảo.

Chương 2509