Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 1039

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1039Lúc này, bên cạnh có người hưng phấn la lên: “Đã liên lạc được với nhà họ Cao rồi, bọn họ nói đang tới đây!”Viên Thọ Sơn sững sờ, giật mình.Chẳng phải nhà họ Cao đang gặp rắc rối ư? Sao lại tới đây?Lúc này lại có người hô to: “Nhà họ Tiền! Nhà họ Tiền cũng tới!”“Thật à? Phen này thì hay rồi, mãnh hổ Giang Đông với lại nhà họ Trần ở Thân Châu đều chẳng là gì nữa hết!”“Ha ha, để cho mấy người ngoại tỉnh này biết thực lực của những gia đình giàu sang của Tiền Đường chúng ta là như thế nào!”Viên Thọ Sơn nghe vậy cau mày. Đây là chuyện mà ông ta không mong xảy ra nhất.Nhà họ Cao thì còn dễ hiểu nhưng sao nhà họ Tiền cũng tới đây?Tiền Nhược Vọng không màng danh lợi là vậy, vậy mà ông ta cũng tới tham gia vào chuyện này ư?Nếu như nhà họ Tiền tới tham gia thì e là Viên Thọ Sơn chẳng còn chút hy vọng nào về chiếc ghế minh chủ nữa.Có điều nếu vậy thì tám gia tộc kia cũng sẽ trở thành phế vật, nhà họ Lâm chết chắc rồi! Đúng là trong cái rủi cũng có cái may.…Người nhà họ Lâm cũng đã nghe được tin này.Tâm trạng Lâm Thu Thanh trở nên nặng nề, ý chí chiến đấu vừa bùng lên bỗng chốc bị một chậu nước dội tắt.Nhà họ Tiền và nhà họ Cao mà đến đây thì với thực lực của phe mình, hoàn toàn không thể ngăn cản nổi! Liên lụy tới nhiều gia tộc như vậy mà chẳng được gì.Không riêng gì Lâm Thu Thanh mà những người còn lại cũng đều giật mình sợ hãi.Nhất là mấy gia tộc của thành phố Hòa, nếu như ba gia đình họ Tiền, họ Cao, họ Viên bắt tay với nhau thì chỉ tốn vài phút là có thể nghiền nát hết những gia tộc khác.Lâm Thượng Nghĩa xúc động thở dài: “Thưa các vị, Lâm Thượng Nghĩa tôi sống lỗi lác suốt cả cuộc đời, hôm nay cảm ơn mọi người đã khẳng khái giúp đỡ nhưng tôi không thể để nhà họ Lâm liên lụy mọi người được. Nhân lúc nhà họ Cao và họ Tiền còn chưa tới, mọi người hãy đi cả đi”.Tiêu Thập Nương chỉ tay vào chiếc du thuyền đang chậm rãi lướt đi trên mặt hồ, nói: “E là không kịp nữa rồi!”Trên thủy đình, không khí lặng ngắt như tờ, mọi người đều lẳng lặng nhìn chiếc du thuyền, chờ nó cập bờ.Trong lòng mọi người đều thấy hơi căng thẳng.Chiếc thuyền này sẽ là ai đây?Nhà họ Cao? Hay là nhà họ Tiền?Chiếc du thuyền cập vào thủy đình, một tốp người khoảng hơn mười người chậm rãi bước xuống thuyền, tất cả đều ăn mặc như vệ sĩ vậy quanh một cặp vợ chồng khoác tay, đi sóng vai bên nhau.“Là chủ tịch Cao của tập đoàn Thông Ích và vợ!”, có người nhận ra.“Nhà họ Cao đến rồi!”Mọi người kích động.Viên Thọ Sơn thấy khó chịu nhưng vẫn phải làm bộ vui vẻ.Ông ta tiến lên, đứng trước mặt mọi người, đón tiếp Cao Tử Hạng. 

Chương 1039

Lúc này, bên cạnh có người hưng phấn la lên: “Đã liên lạc được với nhà họ Cao rồi, bọn họ nói đang tới đây!”

Viên Thọ Sơn sững sờ, giật mình.

Chẳng phải nhà họ Cao đang gặp rắc rối ư? Sao lại tới đây?

Lúc này lại có người hô to: “Nhà họ Tiền! Nhà họ Tiền cũng tới!”

“Thật à? Phen này thì hay rồi, mãnh hổ Giang Đông với lại nhà họ Trần ở Thân Châu đều chẳng là gì nữa hết!”

“Ha ha, để cho mấy người ngoại tỉnh này biết thực lực của những gia đình giàu sang của Tiền Đường chúng ta là như thế nào!”

Viên Thọ Sơn nghe vậy cau mày. Đây là chuyện mà ông ta không mong xảy ra nhất.

Nhà họ Cao thì còn dễ hiểu nhưng sao nhà họ Tiền cũng tới đây?

Tiền Nhược Vọng không màng danh lợi là vậy, vậy mà ông ta cũng tới tham gia vào chuyện này ư?

Nếu như nhà họ Tiền tới tham gia thì e là Viên Thọ Sơn chẳng còn chút hy vọng nào về chiếc ghế minh chủ nữa.

Có điều nếu vậy thì tám gia tộc kia cũng sẽ trở thành phế vật, nhà họ Lâm chết chắc rồi! Đúng là trong cái rủi cũng có cái may.

Người nhà họ Lâm cũng đã nghe được tin này.

Tâm trạng Lâm Thu Thanh trở nên nặng nề, ý chí chiến đấu vừa bùng lên bỗng chốc bị một chậu nước dội tắt.

Nhà họ Tiền và nhà họ Cao mà đến đây thì với thực lực của phe mình, hoàn toàn không thể ngăn cản nổi! Liên lụy tới nhiều gia tộc như vậy mà chẳng được gì.

Không riêng gì Lâm Thu Thanh mà những người còn lại cũng đều giật mình sợ hãi.

Nhất là mấy gia tộc của thành phố Hòa, nếu như ba gia đình họ Tiền, họ Cao, họ Viên bắt tay với nhau thì chỉ tốn vài phút là có thể nghiền nát hết những gia tộc khác.

Lâm Thượng Nghĩa xúc động thở dài: “Thưa các vị, Lâm Thượng Nghĩa tôi sống lỗi lác suốt cả cuộc đời, hôm nay cảm ơn mọi người đã khẳng khái giúp đỡ nhưng tôi không thể để nhà họ Lâm liên lụy mọi người được. Nhân lúc nhà họ Cao và họ Tiền còn chưa tới, mọi người hãy đi cả đi”.

Tiêu Thập Nương chỉ tay vào chiếc du thuyền đang chậm rãi lướt đi trên mặt hồ, nói: “E là không kịp nữa rồi!”

Trên thủy đình, không khí lặng ngắt như tờ, mọi người đều lẳng lặng nhìn chiếc du thuyền, chờ nó cập bờ.

Trong lòng mọi người đều thấy hơi căng thẳng.

Chiếc thuyền này sẽ là ai đây?

Nhà họ Cao? Hay là nhà họ Tiền?

Chiếc du thuyền cập vào thủy đình, một tốp người khoảng hơn mười người chậm rãi bước xuống thuyền, tất cả đều ăn mặc như vệ sĩ vậy quanh một cặp vợ chồng khoác tay, đi sóng vai bên nhau.

“Là chủ tịch Cao của tập đoàn Thông Ích và vợ!”, có người nhận ra.

“Nhà họ Cao đến rồi!”

Mọi người kích động.

Viên Thọ Sơn thấy khó chịu nhưng vẫn phải làm bộ vui vẻ.

Ông ta tiến lên, đứng trước mặt mọi người, đón tiếp Cao Tử Hạng.

 

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 1039Lúc này, bên cạnh có người hưng phấn la lên: “Đã liên lạc được với nhà họ Cao rồi, bọn họ nói đang tới đây!”Viên Thọ Sơn sững sờ, giật mình.Chẳng phải nhà họ Cao đang gặp rắc rối ư? Sao lại tới đây?Lúc này lại có người hô to: “Nhà họ Tiền! Nhà họ Tiền cũng tới!”“Thật à? Phen này thì hay rồi, mãnh hổ Giang Đông với lại nhà họ Trần ở Thân Châu đều chẳng là gì nữa hết!”“Ha ha, để cho mấy người ngoại tỉnh này biết thực lực của những gia đình giàu sang của Tiền Đường chúng ta là như thế nào!”Viên Thọ Sơn nghe vậy cau mày. Đây là chuyện mà ông ta không mong xảy ra nhất.Nhà họ Cao thì còn dễ hiểu nhưng sao nhà họ Tiền cũng tới đây?Tiền Nhược Vọng không màng danh lợi là vậy, vậy mà ông ta cũng tới tham gia vào chuyện này ư?Nếu như nhà họ Tiền tới tham gia thì e là Viên Thọ Sơn chẳng còn chút hy vọng nào về chiếc ghế minh chủ nữa.Có điều nếu vậy thì tám gia tộc kia cũng sẽ trở thành phế vật, nhà họ Lâm chết chắc rồi! Đúng là trong cái rủi cũng có cái may.…Người nhà họ Lâm cũng đã nghe được tin này.Tâm trạng Lâm Thu Thanh trở nên nặng nề, ý chí chiến đấu vừa bùng lên bỗng chốc bị một chậu nước dội tắt.Nhà họ Tiền và nhà họ Cao mà đến đây thì với thực lực của phe mình, hoàn toàn không thể ngăn cản nổi! Liên lụy tới nhiều gia tộc như vậy mà chẳng được gì.Không riêng gì Lâm Thu Thanh mà những người còn lại cũng đều giật mình sợ hãi.Nhất là mấy gia tộc của thành phố Hòa, nếu như ba gia đình họ Tiền, họ Cao, họ Viên bắt tay với nhau thì chỉ tốn vài phút là có thể nghiền nát hết những gia tộc khác.Lâm Thượng Nghĩa xúc động thở dài: “Thưa các vị, Lâm Thượng Nghĩa tôi sống lỗi lác suốt cả cuộc đời, hôm nay cảm ơn mọi người đã khẳng khái giúp đỡ nhưng tôi không thể để nhà họ Lâm liên lụy mọi người được. Nhân lúc nhà họ Cao và họ Tiền còn chưa tới, mọi người hãy đi cả đi”.Tiêu Thập Nương chỉ tay vào chiếc du thuyền đang chậm rãi lướt đi trên mặt hồ, nói: “E là không kịp nữa rồi!”Trên thủy đình, không khí lặng ngắt như tờ, mọi người đều lẳng lặng nhìn chiếc du thuyền, chờ nó cập bờ.Trong lòng mọi người đều thấy hơi căng thẳng.Chiếc thuyền này sẽ là ai đây?Nhà họ Cao? Hay là nhà họ Tiền?Chiếc du thuyền cập vào thủy đình, một tốp người khoảng hơn mười người chậm rãi bước xuống thuyền, tất cả đều ăn mặc như vệ sĩ vậy quanh một cặp vợ chồng khoác tay, đi sóng vai bên nhau.“Là chủ tịch Cao của tập đoàn Thông Ích và vợ!”, có người nhận ra.“Nhà họ Cao đến rồi!”Mọi người kích động.Viên Thọ Sơn thấy khó chịu nhưng vẫn phải làm bộ vui vẻ.Ông ta tiến lên, đứng trước mặt mọi người, đón tiếp Cao Tử Hạng. 

Chương 1039