Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 3471

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Tốt!” Kim Phi tiến lên vỗ nhẹ vào vai của Đại Tráng: “Các ngươi làm rất tốt! Trở về viết báo cáo nộp lên Bộ Binh xin thưởng!”Hầu Tử cười đắc ý khi nghe Kim Phi khen ngợi.Trong lần hành động này, anh ta là người đầu tiên nhảy xuống, và chính anh ta cũng là người đâm hai nhát vào tay Trần tú tài.Hai nhát dao đã làm cho Trần tú tài mất khả năng chống cự.Quan trọng nhất là, lựu đạn trong tay Trần tú tài cũng đã bị Hầu Tử lấy được và ném đi.Vì vậy, trong lần hành động này, Hầu Tử là người có biểu hiện tốt nhất, cũng là người có công lớn nhất.Khi nhận được tiền thưởng, chắc chắn tiền thưởng của anh ta cũng là cao nhất.Ngoài tiền thưởng còn có vinh dự.Từ khi đảm nhận vị trí tiểu đoàn trưởng của tiểu đội trinh sát, hầu hết thời gian Hầu Tử đều ở hậu phương để đảm nhận vai trò huấn luyện và chỉ huy, cơ hội tham gia trực tiếp vào các hành động giảm đi đáng kể.Lần hành động này khiến anh ta cảm thấy như trở lại chiến trường, cũng chứng minh được sức mạnh của anh ta.Sau này khi huấn luyện những tên cứng đầu, anh ta cũng tự tin hơn.Đại Tráng liếc nhìn Hầu Tử, muốn kể cho Kim Phi nghe về sự việc vào buổi sáng.Nhưng thấy Hầu Tử kích động như vậy, Kim Phi cũng đang hưng phấn, Đại Tráng từ bỏ ý định, quyết định trở về sẽ chỉnh đốn Hầu Tử sau.Khác với sự đắc ý của Hầu Tử, thì Quan Thất Ca lại tràn đây thất vọng.Khi Kim Phi khen ngợi xong Đại Tráng và Hầu Tử, Quan Thất Ca thẳng thừng quỳ xuống đất: "Tiên sinh, bệ hạ, các ngài đã giao cho ta một nơi quan trọng như xưởng thuốc nổ, nhưng ta lại không thực hiện đúng trách nhiệm của một trưởng xưởng, đã nuôi dưỡng ra một kẻ vô ơn, suýt nữa đã gây ra thảm họa cho cả nhà xưởng, xin tiên sinh trách phạt!"Kim Phi và Cửu công chúa nhìn nhau một cái, mở miệng nói: Quan xưởng trưởng, xưởng thuốc nổ xảy ra chuyện như vậy, ngươi làm xưởng trưởng, thật sự không thể thoát khỏi trách nhiệm, đợi tí nữa ngươi đi đến nơi đóng quân của nhân viên hộ tống, viết một báo cáo gửi cho Quân Pháp Đường, Quân Pháp Đường sẽ xử phạt theo quy định!"Trước khi có quyết định xử phạt của Quân Pháp Đường, ngươi phải ở lại nơi đóng quân của nhân viên hộ tống, không được về nhà, cũng không được gặp người trong nhà, biết chưa?”“Vâng!” Quan Thất Ca dập đầu.“Đứng lên đi!”Kim Phi ra dấu mắt với Đại Tráng, Đại Tráng tiến lên và giúp Quan Thất Ca đứng dậy.“Tại sao Trần tú tài lại phản bội?”Quan Hạ Nhi hỏi. Kim Phi cùng Cửu công chúa cũng nhìn lại. Bọn họ cũng rất tò mò về vấn đề này, chỉ là vừa nãy không kịp hỏi thôi.“Trần tú tài không nói gì, chúng ta trên phi thuyền cũng không thẩm vấn hắn, nên hiện tại vẫn chưa biết được.”Đại Tráng nói: “Sau khi xuống khỏi phi thuyền, ta đã sắp xếp một số người tiến hành thẩm vấn, Trần tú tài là một người đọc sách, ước chừng sẽ không thể chịu được lâu, rất nhanh sẽ khai ra thôi.Chờ hắn khai ra, ta sẽ lập tức đi báo cáo với tiên sinh và bệ hạ.”"Được!" Kim Phi gật đầu nhẹ, sau đó nhắc nhở: "Đúng rồi, khi trở về hãy thông báo cho các huynh đệ tham gia hành động hôm nay và đội bay một tiếng, mức độ bảo mật của nhiệm vụ này là cực kỳ cao, không được tiết lộ bất kỳ chỉ tiết nào của hành động này cho bất kỳ ai, và càng không được tiết lộ vị trí của xưởng thuốc nổ ra ngoài!"“Vâng!”Đại Tráng trịnh trọng gật đầu.Dù Kim Phi không nói, khi trở về anh ta cũng sẽ nhấn mạnh.“Vậy được rồi, các ngươi đi làm việc đi!”Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

“Tốt!” Kim Phi tiến lên vỗ nhẹ vào vai của Đại Tráng: “Các ngươi làm rất tốt! Trở về viết báo cáo nộp lên Bộ Binh xin thưởng!”

Hầu Tử cười đắc ý khi nghe Kim Phi khen ngợi.

Trong lần hành động này, anh ta là người đầu tiên nhảy xuống, và chính anh ta cũng là người đâm hai nhát vào tay Trần tú tài.

Hai nhát dao đã làm cho Trần tú tài mất khả năng chống cự.

Quan trọng nhất là, lựu đạn trong tay Trần tú tài cũng đã bị Hầu Tử lấy được và ném đi.

Vì vậy, trong lần hành động này, Hầu Tử là người có biểu hiện tốt nhất, cũng là người có công lớn nhất.

Khi nhận được tiền thưởng, chắc chắn tiền thưởng của anh ta cũng là cao nhất.

Ngoài tiền thưởng còn có vinh dự.

Từ khi đảm nhận vị trí tiểu đoàn trưởng của tiểu đội trinh sát, hầu hết thời gian Hầu Tử đều ở hậu phương để đảm nhận vai trò huấn luyện và chỉ huy, cơ hội tham gia trực tiếp vào các hành động giảm đi đáng kể.

Lần hành động này khiến anh ta cảm thấy như trở lại chiến trường, cũng chứng minh được sức mạnh của anh ta.

Sau này khi huấn luyện những tên cứng đầu, anh ta cũng tự tin hơn.

Đại Tráng liếc nhìn Hầu Tử, muốn kể cho Kim Phi nghe về sự việc vào buổi sáng.

Nhưng thấy Hầu Tử kích động như vậy, Kim Phi cũng đang hưng phấn, Đại Tráng từ bỏ ý định, quyết định trở về sẽ chỉnh đốn Hầu Tử sau.

Khác với sự đắc ý của Hầu Tử, thì Quan Thất Ca lại tràn đây thất vọng.

Khi Kim Phi khen ngợi xong Đại Tráng và Hầu Tử, Quan Thất Ca thẳng thừng quỳ xuống đất: "Tiên sinh, bệ hạ, các ngài đã giao cho ta một nơi quan trọng như xưởng thuốc nổ, nhưng ta lại không thực hiện đúng trách nhiệm của một trưởng xưởng, đã nuôi dưỡng ra một kẻ vô ơn, suýt nữa đã gây ra thảm họa cho cả nhà xưởng, xin tiên sinh trách phạt!"

Kim Phi và Cửu công chúa nhìn nhau một cái, mở miệng nói: Quan xưởng trưởng, xưởng thuốc nổ xảy ra chuyện như vậy, ngươi làm xưởng trưởng, thật sự không thể thoát khỏi trách nhiệm, đợi tí nữa ngươi đi đến nơi đóng quân của nhân viên hộ tống, viết một báo cáo gửi cho Quân Pháp Đường, Quân Pháp Đường sẽ xử phạt theo quy định!"

Trước khi có quyết định xử phạt của Quân Pháp Đường, ngươi phải ở lại nơi đóng quân của nhân viên hộ tống, không được về nhà, cũng không được gặp người trong nhà, biết chưa?”

“Vâng!” Quan Thất Ca dập đầu.

“Đứng lên đi!”

Kim Phi ra dấu mắt với Đại Tráng, Đại Tráng tiến lên và giúp Quan Thất Ca đứng dậy.

“Tại sao Trần tú tài lại phản bội?”Quan Hạ Nhi hỏi. Kim Phi cùng Cửu công chúa cũng nhìn lại. Bọn họ cũng rất tò mò về vấn đề này, chỉ là vừa nãy không kịp hỏi thôi.

“Trần tú tài không nói gì, chúng ta trên phi thuyền cũng không thẩm vấn hắn, nên hiện tại vẫn chưa biết được.”

Đại Tráng nói: “Sau khi xuống khỏi phi thuyền, ta đã sắp xếp một số người tiến hành thẩm vấn, Trần tú tài là một người đọc sách, ước chừng sẽ không thể chịu được lâu, rất nhanh sẽ khai ra thôi.

Chờ hắn khai ra, ta sẽ lập tức đi báo cáo với tiên sinh và bệ hạ.”

"Được!" Kim Phi gật đầu nhẹ, sau đó nhắc nhở: "Đúng rồi, khi trở về hãy thông báo cho các huynh đệ tham gia hành động hôm nay và đội bay một tiếng, mức độ bảo mật của nhiệm vụ này là cực kỳ cao, không được tiết lộ bất kỳ chỉ tiết nào của hành động này cho bất kỳ ai, và càng không được tiết lộ vị trí của xưởng thuốc nổ ra ngoài!"

“Vâng!”Đại Tráng trịnh trọng gật đầu.

Dù Kim Phi không nói, khi trở về anh ta cũng sẽ nhấn mạnh.

“Vậy được rồi, các ngươi đi làm việc đi!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Tốt!” Kim Phi tiến lên vỗ nhẹ vào vai của Đại Tráng: “Các ngươi làm rất tốt! Trở về viết báo cáo nộp lên Bộ Binh xin thưởng!”Hầu Tử cười đắc ý khi nghe Kim Phi khen ngợi.Trong lần hành động này, anh ta là người đầu tiên nhảy xuống, và chính anh ta cũng là người đâm hai nhát vào tay Trần tú tài.Hai nhát dao đã làm cho Trần tú tài mất khả năng chống cự.Quan trọng nhất là, lựu đạn trong tay Trần tú tài cũng đã bị Hầu Tử lấy được và ném đi.Vì vậy, trong lần hành động này, Hầu Tử là người có biểu hiện tốt nhất, cũng là người có công lớn nhất.Khi nhận được tiền thưởng, chắc chắn tiền thưởng của anh ta cũng là cao nhất.Ngoài tiền thưởng còn có vinh dự.Từ khi đảm nhận vị trí tiểu đoàn trưởng của tiểu đội trinh sát, hầu hết thời gian Hầu Tử đều ở hậu phương để đảm nhận vai trò huấn luyện và chỉ huy, cơ hội tham gia trực tiếp vào các hành động giảm đi đáng kể.Lần hành động này khiến anh ta cảm thấy như trở lại chiến trường, cũng chứng minh được sức mạnh của anh ta.Sau này khi huấn luyện những tên cứng đầu, anh ta cũng tự tin hơn.Đại Tráng liếc nhìn Hầu Tử, muốn kể cho Kim Phi nghe về sự việc vào buổi sáng.Nhưng thấy Hầu Tử kích động như vậy, Kim Phi cũng đang hưng phấn, Đại Tráng từ bỏ ý định, quyết định trở về sẽ chỉnh đốn Hầu Tử sau.Khác với sự đắc ý của Hầu Tử, thì Quan Thất Ca lại tràn đây thất vọng.Khi Kim Phi khen ngợi xong Đại Tráng và Hầu Tử, Quan Thất Ca thẳng thừng quỳ xuống đất: "Tiên sinh, bệ hạ, các ngài đã giao cho ta một nơi quan trọng như xưởng thuốc nổ, nhưng ta lại không thực hiện đúng trách nhiệm của một trưởng xưởng, đã nuôi dưỡng ra một kẻ vô ơn, suýt nữa đã gây ra thảm họa cho cả nhà xưởng, xin tiên sinh trách phạt!"Kim Phi và Cửu công chúa nhìn nhau một cái, mở miệng nói: Quan xưởng trưởng, xưởng thuốc nổ xảy ra chuyện như vậy, ngươi làm xưởng trưởng, thật sự không thể thoát khỏi trách nhiệm, đợi tí nữa ngươi đi đến nơi đóng quân của nhân viên hộ tống, viết một báo cáo gửi cho Quân Pháp Đường, Quân Pháp Đường sẽ xử phạt theo quy định!"Trước khi có quyết định xử phạt của Quân Pháp Đường, ngươi phải ở lại nơi đóng quân của nhân viên hộ tống, không được về nhà, cũng không được gặp người trong nhà, biết chưa?”“Vâng!” Quan Thất Ca dập đầu.“Đứng lên đi!”Kim Phi ra dấu mắt với Đại Tráng, Đại Tráng tiến lên và giúp Quan Thất Ca đứng dậy.“Tại sao Trần tú tài lại phản bội?”Quan Hạ Nhi hỏi. Kim Phi cùng Cửu công chúa cũng nhìn lại. Bọn họ cũng rất tò mò về vấn đề này, chỉ là vừa nãy không kịp hỏi thôi.“Trần tú tài không nói gì, chúng ta trên phi thuyền cũng không thẩm vấn hắn, nên hiện tại vẫn chưa biết được.”Đại Tráng nói: “Sau khi xuống khỏi phi thuyền, ta đã sắp xếp một số người tiến hành thẩm vấn, Trần tú tài là một người đọc sách, ước chừng sẽ không thể chịu được lâu, rất nhanh sẽ khai ra thôi.Chờ hắn khai ra, ta sẽ lập tức đi báo cáo với tiên sinh và bệ hạ.”"Được!" Kim Phi gật đầu nhẹ, sau đó nhắc nhở: "Đúng rồi, khi trở về hãy thông báo cho các huynh đệ tham gia hành động hôm nay và đội bay một tiếng, mức độ bảo mật của nhiệm vụ này là cực kỳ cao, không được tiết lộ bất kỳ chỉ tiết nào của hành động này cho bất kỳ ai, và càng không được tiết lộ vị trí của xưởng thuốc nổ ra ngoài!"“Vâng!”Đại Tráng trịnh trọng gật đầu.Dù Kim Phi không nói, khi trở về anh ta cũng sẽ nhấn mạnh.“Vậy được rồi, các ngươi đi làm việc đi!”Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 3471