Hệ thống trò chơi hư cấu, mượn phong cảnh chính là tiểu thuyết võng du “Não Da Bu Hí Pháp” lưu hành nhất đương thời, chính là trò chơi điều khiển bằng mũ giáp (cái này dùng đề đội vào đầu khi muốn tiến nhập trò chơi), dùng sóng điện não tiến vào trò chơi, làm cho người ta có cảm giác giống như hiện thực, tựa như tiến vào thế giới khác. Trò chơi này lấy vũ khí thời cổ đại làm bối cảnh, chủng tộc chủ yếu là nhân tộc, chủng tộc đặc biệt là yêu tộc. Thế giới trong trò chơi phỏng theo thế giới thực tế, ví dụ tức là ngoạn gia Trung Quốc sẽ sinh ra ở Thần Châu Quốc, ở Nhật Bản thì sinh ra ở Phù Tang Quốc, bây giờ còn chưa có mở ra thành chiến, quốc chiến. (Không biết ta có khí lực viết hay không.) Khi ngoạn gia tiến nhập vào trò chơi sẽ thông qua phương thức ‘vòng quay luân hồi’ để lấy mẫu cho thuộc tính ban đầu, thuộc tính nhân vật chia làm: thể lực, sức mạnh, sinh lực, nhanh nhẹn, mị lực cùng cơ duyên. Trong đó cơ duyên thì tùy theo mỗi lần login mà ẩn thuộc tính, trị số là nhìn không thấy…
Quyển 2 - Chương 17
Võng Du Chi Phi Thường ĐạoTác giả: ????Truyện Đam Mỹ, Truyện Võng DuHệ thống trò chơi hư cấu, mượn phong cảnh chính là tiểu thuyết võng du “Não Da Bu Hí Pháp” lưu hành nhất đương thời, chính là trò chơi điều khiển bằng mũ giáp (cái này dùng đề đội vào đầu khi muốn tiến nhập trò chơi), dùng sóng điện não tiến vào trò chơi, làm cho người ta có cảm giác giống như hiện thực, tựa như tiến vào thế giới khác. Trò chơi này lấy vũ khí thời cổ đại làm bối cảnh, chủng tộc chủ yếu là nhân tộc, chủng tộc đặc biệt là yêu tộc. Thế giới trong trò chơi phỏng theo thế giới thực tế, ví dụ tức là ngoạn gia Trung Quốc sẽ sinh ra ở Thần Châu Quốc, ở Nhật Bản thì sinh ra ở Phù Tang Quốc, bây giờ còn chưa có mở ra thành chiến, quốc chiến. (Không biết ta có khí lực viết hay không.) Khi ngoạn gia tiến nhập vào trò chơi sẽ thông qua phương thức ‘vòng quay luân hồi’ để lấy mẫu cho thuộc tính ban đầu, thuộc tính nhân vật chia làm: thể lực, sức mạnh, sinh lực, nhanh nhẹn, mị lực cùng cơ duyên. Trong đó cơ duyên thì tùy theo mỗi lần login mà ẩn thuộc tính, trị số là nhìn không thấy… Thân thích Tiểu Lục?Tuyết Sinh kiềm nén không được tò mò, dùng sức xô đẩy Thiên Hồng, thật vất vả chui ra khỏi lùm cây, giương mắt vừa thấy, kêu to lên: “Gạt người, như thế nào lại là thân thích của Tiểu Lục, Tiểu Lục nhà ta mới không có xấu như thế!”“Ai lừa ngươi, là bà con xa.” Vân Sinh nóiỞ giữa rừng trên khoảng đất trống không lớn, là một đóa “Hoa hướng dương” thật to.Nói là hoa hướng dương, thật sự có chút miễn cưỡng, bởi vì “thân thể” bộ phận của nó có điểm giống như Tiểu Lục, là dạng đằng điều, nhưng mà trên thân cành lại mọc ra mấy đóa quỳ hoa to như một cái chậu rửa mặt, càng kỳ quái hơn là giữa đóa hoa có một đường kẻ từ từ hé rộng ra, bên trong lộ ra một hàng răng nhọn dày đặt, hiện tại trên hàm răng bén nhọn còn dính lại một ít thịt vụn cùng máu tươi.Vừa rồi Tuyết Sinh bọn họ nghe được tiếng kêu thảm thiết là đến từ một đầu tiểu thú bị vị “bà con xa của Tiểu Lục” này quấn lấy cắn xé mà phát ra tiếng gào đau đớn.“Thực rất khó coi!” Tuyết Sinh cùng Thải Hồng Thải Hồng đồng thời thở dài, “Răng nanh không ngay ngắn thẳng hàng, độ trắng sáng cũng không đủ, cơm nước xong còn không chịu xỉa răng, hơn nữa….. Nước miếng còn chảy ra ngoài, rất không có vệ sinh.”“A Tuyết….” Vân Sinh đột nhiên cảm thấy một trận vô lực, thật sự là thua Tuyết Sinh lúc nào vô tư vô lo (cứ nói thẳng là em thần kinh thô đi = = ||), cái gì cũng không suy nghĩ nhiều, nguyên tưởng rằng hắn sau khi trọng sinh (em đã từng “chít” 1 lần trong game) sẽ trở nên thành thục chút, ai biết vẫn cứ như cũ.Ai ngờ ngay cả Quy Điệp cũng đều lộ ra một bộ dáng chán ghét, tay phải run lên, Gai Tiên liền hướng về phía phương hướng “Quỳ hoa” kia lao tới.“Mau làm cái thứ xấu xí kia biến mất nhanh cái, miễn cho ô nhiễm ánh mắt của ta.”Quy Điệp tuyên cáo lập tức chiếm được hưởng ứng của Tuyết Sinh cùng Thải Hồng Thải Hồng, ba người lập tức hướng về con quái vật tên gọi chân chính là “Biến dị thực nhân quỳ” bắt đầu cuồng oanh loạn tạc.Kết quả khiến cho người ta giật mình, chỉ có trường tiên của Quy Điệp và Bụi Gai Độc của Tuyết Sinh mới tạo thành thương tổn cho con Biến Dị Thực Nhân Quỳ, còn pháp thuật của Thải Hồng Thải Hồng lại vô dụng với nó.“Còn là quái miễn dịch pháp thuật, quá BT” Thải Hồng Thải Hồng thúc thủ vô sách, Thuật sĩ trừ bỏ pháp thuật có lực sát thương cao, năng lực khác chính là không có gì nổi bật.Khi nhóm hắn công kích Thực Nhân Quỳ đau đớn đến vặn vẹo, thì nó càng thêm dữ tợn càng mở lớn cái mồm mọc đầy răng nhọn.Vân Sinh bất đắc dĩ nhìn xem Quy Điệp, than thở nói: “Bộ dạng xấu không phải lỗi của mi, đi ra dọa người chính là mi không đúng….” Xem Tiểu Điệp bộ dáng chán ghét, hắn rút ra thanh kiếm anh dũng xông tới che chở ở trước mặt Quy Điệp, hô: “Cẩn thận! Ta tới bảo hộ ngươi.”“Tránh ra, roi của ta không có mắt.”Quy Điệp không để ý đến hắn, như trước quất roi về phía trước, thiếu chút nữa đã đánh trúng cái mông của Vân Sinh. (ta lại nhớ tới cái màn SM của ảnh và ẻm >_
Thân thích Tiểu Lục?
Tuyết Sinh kiềm nén không được tò mò, dùng sức xô đẩy Thiên Hồng, thật vất vả chui ra khỏi lùm cây, giương mắt vừa thấy, kêu to lên: “Gạt người, như thế nào lại là thân thích của Tiểu Lục, Tiểu Lục nhà ta mới không có xấu như thế!”
“Ai lừa ngươi, là bà con xa.” Vân Sinh nói
Ở giữa rừng trên khoảng đất trống không lớn, là một đóa “Hoa hướng dương” thật to.
Nói là hoa hướng dương, thật sự có chút miễn cưỡng, bởi vì “thân thể” bộ phận của nó có điểm giống như Tiểu Lục, là dạng đằng điều, nhưng mà trên thân cành lại mọc ra mấy đóa quỳ hoa to như một cái chậu rửa mặt, càng kỳ quái hơn là giữa đóa hoa có một đường kẻ từ từ hé rộng ra, bên trong lộ ra một hàng răng nhọn dày đặt, hiện tại trên hàm răng bén nhọn còn dính lại một ít thịt vụn cùng máu tươi.
Vừa rồi Tuyết Sinh bọn họ nghe được tiếng kêu thảm thiết là đến từ một đầu tiểu thú bị vị “bà con xa của Tiểu Lục” này quấn lấy cắn xé mà phát ra tiếng gào đau đớn.
“Thực rất khó coi!” Tuyết Sinh cùng Thải Hồng Thải Hồng đồng thời thở dài, “Răng nanh không ngay ngắn thẳng hàng, độ trắng sáng cũng không đủ, cơm nước xong còn không chịu xỉa răng, hơn nữa….. Nước miếng còn chảy ra ngoài, rất không có vệ sinh.”
“A Tuyết….” Vân Sinh đột nhiên cảm thấy một trận vô lực, thật sự là thua Tuyết Sinh lúc nào vô tư vô lo (cứ nói thẳng là em thần kinh thô đi = = ||), cái gì cũng không suy nghĩ nhiều, nguyên tưởng rằng hắn sau khi trọng sinh (em đã từng “chít” 1 lần trong game) sẽ trở nên thành thục chút, ai biết vẫn cứ như cũ.
Ai ngờ ngay cả Quy Điệp cũng đều lộ ra một bộ dáng chán ghét, tay phải run lên, Gai Tiên liền hướng về phía phương hướng “Quỳ hoa” kia lao tới.
“Mau làm cái thứ xấu xí kia biến mất nhanh cái, miễn cho ô nhiễm ánh mắt của ta.”
Quy Điệp tuyên cáo lập tức chiếm được hưởng ứng của Tuyết Sinh cùng Thải Hồng Thải Hồng, ba người lập tức hướng về con quái vật tên gọi chân chính là “Biến dị thực nhân quỳ” bắt đầu cuồng oanh loạn tạc.
Kết quả khiến cho người ta giật mình, chỉ có trường tiên của Quy Điệp và Bụi Gai Độc của Tuyết Sinh mới tạo thành thương tổn cho con Biến Dị Thực Nhân Quỳ, còn pháp thuật của Thải Hồng Thải Hồng lại vô dụng với nó.
“Còn là quái miễn dịch pháp thuật, quá BT” Thải Hồng Thải Hồng thúc thủ vô sách, Thuật sĩ trừ bỏ pháp thuật có lực sát thương cao, năng lực khác chính là không có gì nổi bật.
Khi nhóm hắn công kích Thực Nhân Quỳ đau đớn đến vặn vẹo, thì nó càng thêm dữ tợn càng mở lớn cái mồm mọc đầy răng nhọn.
Vân Sinh bất đắc dĩ nhìn xem Quy Điệp, than thở nói: “Bộ dạng xấu không phải lỗi của mi, đi ra dọa người chính là mi không đúng….” Xem Tiểu Điệp bộ dáng chán ghét, hắn rút ra thanh kiếm anh dũng xông tới che chở ở trước mặt Quy Điệp, hô: “Cẩn thận! Ta tới bảo hộ ngươi.”
“Tránh ra, roi của ta không có mắt.”
Quy Điệp không để ý đến hắn, như trước quất roi về phía trước, thiếu chút nữa đã đánh trúng cái mông của Vân Sinh. (ta lại nhớ tới cái màn SM của ảnh và ẻm >_
Võng Du Chi Phi Thường ĐạoTác giả: ????Truyện Đam Mỹ, Truyện Võng DuHệ thống trò chơi hư cấu, mượn phong cảnh chính là tiểu thuyết võng du “Não Da Bu Hí Pháp” lưu hành nhất đương thời, chính là trò chơi điều khiển bằng mũ giáp (cái này dùng đề đội vào đầu khi muốn tiến nhập trò chơi), dùng sóng điện não tiến vào trò chơi, làm cho người ta có cảm giác giống như hiện thực, tựa như tiến vào thế giới khác. Trò chơi này lấy vũ khí thời cổ đại làm bối cảnh, chủng tộc chủ yếu là nhân tộc, chủng tộc đặc biệt là yêu tộc. Thế giới trong trò chơi phỏng theo thế giới thực tế, ví dụ tức là ngoạn gia Trung Quốc sẽ sinh ra ở Thần Châu Quốc, ở Nhật Bản thì sinh ra ở Phù Tang Quốc, bây giờ còn chưa có mở ra thành chiến, quốc chiến. (Không biết ta có khí lực viết hay không.) Khi ngoạn gia tiến nhập vào trò chơi sẽ thông qua phương thức ‘vòng quay luân hồi’ để lấy mẫu cho thuộc tính ban đầu, thuộc tính nhân vật chia làm: thể lực, sức mạnh, sinh lực, nhanh nhẹn, mị lực cùng cơ duyên. Trong đó cơ duyên thì tùy theo mỗi lần login mà ẩn thuộc tính, trị số là nhìn không thấy… Thân thích Tiểu Lục?Tuyết Sinh kiềm nén không được tò mò, dùng sức xô đẩy Thiên Hồng, thật vất vả chui ra khỏi lùm cây, giương mắt vừa thấy, kêu to lên: “Gạt người, như thế nào lại là thân thích của Tiểu Lục, Tiểu Lục nhà ta mới không có xấu như thế!”“Ai lừa ngươi, là bà con xa.” Vân Sinh nóiỞ giữa rừng trên khoảng đất trống không lớn, là một đóa “Hoa hướng dương” thật to.Nói là hoa hướng dương, thật sự có chút miễn cưỡng, bởi vì “thân thể” bộ phận của nó có điểm giống như Tiểu Lục, là dạng đằng điều, nhưng mà trên thân cành lại mọc ra mấy đóa quỳ hoa to như một cái chậu rửa mặt, càng kỳ quái hơn là giữa đóa hoa có một đường kẻ từ từ hé rộng ra, bên trong lộ ra một hàng răng nhọn dày đặt, hiện tại trên hàm răng bén nhọn còn dính lại một ít thịt vụn cùng máu tươi.Vừa rồi Tuyết Sinh bọn họ nghe được tiếng kêu thảm thiết là đến từ một đầu tiểu thú bị vị “bà con xa của Tiểu Lục” này quấn lấy cắn xé mà phát ra tiếng gào đau đớn.“Thực rất khó coi!” Tuyết Sinh cùng Thải Hồng Thải Hồng đồng thời thở dài, “Răng nanh không ngay ngắn thẳng hàng, độ trắng sáng cũng không đủ, cơm nước xong còn không chịu xỉa răng, hơn nữa….. Nước miếng còn chảy ra ngoài, rất không có vệ sinh.”“A Tuyết….” Vân Sinh đột nhiên cảm thấy một trận vô lực, thật sự là thua Tuyết Sinh lúc nào vô tư vô lo (cứ nói thẳng là em thần kinh thô đi = = ||), cái gì cũng không suy nghĩ nhiều, nguyên tưởng rằng hắn sau khi trọng sinh (em đã từng “chít” 1 lần trong game) sẽ trở nên thành thục chút, ai biết vẫn cứ như cũ.Ai ngờ ngay cả Quy Điệp cũng đều lộ ra một bộ dáng chán ghét, tay phải run lên, Gai Tiên liền hướng về phía phương hướng “Quỳ hoa” kia lao tới.“Mau làm cái thứ xấu xí kia biến mất nhanh cái, miễn cho ô nhiễm ánh mắt của ta.”Quy Điệp tuyên cáo lập tức chiếm được hưởng ứng của Tuyết Sinh cùng Thải Hồng Thải Hồng, ba người lập tức hướng về con quái vật tên gọi chân chính là “Biến dị thực nhân quỳ” bắt đầu cuồng oanh loạn tạc.Kết quả khiến cho người ta giật mình, chỉ có trường tiên của Quy Điệp và Bụi Gai Độc của Tuyết Sinh mới tạo thành thương tổn cho con Biến Dị Thực Nhân Quỳ, còn pháp thuật của Thải Hồng Thải Hồng lại vô dụng với nó.“Còn là quái miễn dịch pháp thuật, quá BT” Thải Hồng Thải Hồng thúc thủ vô sách, Thuật sĩ trừ bỏ pháp thuật có lực sát thương cao, năng lực khác chính là không có gì nổi bật.Khi nhóm hắn công kích Thực Nhân Quỳ đau đớn đến vặn vẹo, thì nó càng thêm dữ tợn càng mở lớn cái mồm mọc đầy răng nhọn.Vân Sinh bất đắc dĩ nhìn xem Quy Điệp, than thở nói: “Bộ dạng xấu không phải lỗi của mi, đi ra dọa người chính là mi không đúng….” Xem Tiểu Điệp bộ dáng chán ghét, hắn rút ra thanh kiếm anh dũng xông tới che chở ở trước mặt Quy Điệp, hô: “Cẩn thận! Ta tới bảo hộ ngươi.”“Tránh ra, roi của ta không có mắt.”Quy Điệp không để ý đến hắn, như trước quất roi về phía trước, thiếu chút nữa đã đánh trúng cái mông của Vân Sinh. (ta lại nhớ tới cái màn SM của ảnh và ẻm >_