Trong căn phòng hoa lệ, một nam tử chừng 20 tuổi đang cau có mặt mày lăn lộn qua lại trên giường, cố gắng ngủ tiếp mặc cho tiếng gõ cửa rầm rầm bên ngoài và cả tiếng gọi thất thanh của đám người nô tì, quản sự: - Thiếu gia, thiếu gia, mau tỉnh dậy, sắp tới giờ đi đón tướng quân rồi. - Thiếu gia, nếu người còn không tỉnh dậy sẽ không kịp mất! - Thiếu gia….. Vân Lăng khó chịu mở mắt, gầm lên: - MỚI SÁNG RA ĐÃ LÀM ẦM CÁI GÌ!???? Tiếng la hét ngoài cửa đột nhiên biến mất, chỉ còn lại giọng nói từ tốn của một người nào đó: - Lý quản sự, lão ra ngoài kiểm tra lại mọi thứ một lượt đi. Nó không thức dậy thì kệ nó, hậu quả thế nào thì tự nó gánh lấy. Vân Lăng lẩm bẩm mấy câu nhưng cuối cùng vẫn đứng dậy đi ra ngoài mở cửa. Đám nô tì thấy cửa mở liền tiến vào, hầu hạ hắn rửa mặt, thay y phục. ………………….. Vân Lăng ngáp ngắn ngáp dài đi ra đại sảnh, mất hứng nhìn đám nô tài vẫn đang cặm cụi chuẩn bị lễ mừng phụ thân thắng trận, khải hoàn trở về. Phụ thân hắn tên Vân Tường, là vị đại tướng quân trẻ…

Truyện chữ