Edit: Nhã Vy Beta: Tiểu Ngọc Nhi “Uỳnh uỳnh” một tiếng, một tia chớp màu vàng từ chân trời đánh xuống, xé tan đêm tối dày đặc, phân đôi bầu trời nặng nề, vừa dữ tợn, vừa ầm ĩ, giống như con rồng phẫn nộ đang phá tan phong ấn, tiếng động kinh thiên, khiến mọi người phải đóng chặt cửa phòng, xiết chặt chăn, ngay cả thở cũng không dám thở gấp, chỉ dám bịt kín lỗ tai, lạnh run trong bóng tối. Giữa màn sấm sét vang dội, có người trốn chạy trong rừng núi sâu, trên tay ôm một đứa trẻ khoảng chừng ba bốn tuổi, tay kia thì bế một đứa bé còn đang mặc tã lót. Đứa trẻ nắm chặt lấy y phục của nam nhân, hai mắt mở to nhìn về hướng bọn họ đang chạy, mặc kệ cho sấm sét vang dội trên đỉnh đầu, nó vẫn hồn nhiên chưa phát hiện ra, nhếch cái miệng nhỏ nhìn chằm chằm vào hướng đó. Mà đứa bé kia, lúc này cũng mở to hai mắt, nhìn lên bầu trời bị tia sét bổ ra, lại nhìn nam nhân đang ôm chặt nó trong lòng, sâu trong đôi mắt là một thần thái không nên có ở một đứa nhỏ mới sinh. Nam nhân chạy rất nhanh, trên…

Truyện chữ