Cát trắng, khô như rang, mịn như nắm tro tàn của một cái hũ cốt mới bị người ta đào lên. Trong không gian đặc cát là cát, ngoài cát ra thì chẳng còn nhìn thấy một thứ gì. Ánh mặt trời buông xuống hừng hực, biến nơi này trở thành một cái chảo rang người chính hiệu. Tầng ozon đã bị thủng lỗ chỗ y như đũng qu.ần của một tên nghèo hèn mạt hạng, thành ra chẳng có thứ gì sống nổi trên mặt cát lúc này. Họa hoằn lắm thì người ta mới phát hiện ra có vài kẻ đang lang thang trên sa mạc, băng qua những phế tích của một nền văn minh xưa cũ. Bọn họ từ những điểm tập trung đi tới rìa bên kia của thế giới, mang theo những câu chuyện riêng của mình. Phấn ngồi trong điểm giao dịch và xoay tròn cái đồng xu như mọi khi. Cái bàn cũ xỉn màu cà phê của cậu nằm im lìm sau ô cửa. Bề mặt của nó không được bằng phẳng lắm, đồng xu quay trên đó cũng chỉ được vài ba vòng là dừng lại. Đáng nhẽ ra cậu đã được ngủ rồi nếu như cơn gió không mang mùi của người sống tới. Phấn tỏ ra khá khó chịu về vấn đề này. "Không…
Tác giả: