Đêm nay mưa thật lớn, từng giọt mưa ào ạt thi nhau đáp xuống mặt đất…cứ như thể mưa sẽ chẳng bao giờ dừng lại. Trên đường, dòng người tấp nập tranh nhau lên tàu để mau mau về nhà cùng gia đình, vì thế họ đã không chú ý việc đang diễn ra ở một góc khuất nhỏ… -Con xin lỗi mẹ… Cô gái nhỏ khẽ lên tiếng mặc cho người phụ nữ phía trước vô tâm, mặc cho những giọt mưa ướt át va vào người cô, mặc cho cái lạnh đêm đông phủ kín thân thể yếu ớt… cô vẫn kiên cường quì trên nền đất lạnh lẽo. Chỉ bởi cô vẫn cố chấp tin rằng người trước mặt vẫn là người đã mang nặng đẻ đau ra cô, người cô luôn kính yêu gọi là “mẹ”. -Con biết lỗi của con lớn lắm nên con đã cố sữa chữa tất cả. Công ty, nhà cửa, giấy tờ,… mọi thứ con đều đã giao hết cho em ấy… Cả ông, anh hai, tiểu Minh-đứa em mà con thương yêu nhất con cũng không ngại trao cho em ấy. Nói tới đây, cô gái đột ngột khựng lại, rồi lại tiếp tục nói. Dù mọi thứ trôi qua có phần nhanh nhưng tôi dám chắc rằng rằng ngay lúc cô khựng lại, tay cô đã xiết lại rất…
Tác giả: