Editor: Luizy Unisy Trong căn phòng tinh xảo. Diệp Húc đang không chớp mắt vừa sạc vừa chơi điện thoại, trong miệng còn không ngừng kêu to. "Tiểu Lỗ Ban, đi!" "Đi!" "Quay lại đánh!" "Ầm!" Song, đang lúc này, điện thoại Diệp Húc bỗng giống như quả bom, đột nhiên nổ tung. Vô số mảnh pha lê nhỏ, đâm vào trong họng và đầu hắn, đau đến mức toàn thân hắn co quắp lên. Trong phút chốc, máu đỏ tươi, giống như là nước suối phun trào ra. Cuối cùng, Diệp Húc ngã thẳng xuống mặt đất. Hô hấp trở nên khó khăn, trái tim dần dần dừng lại. Trước khi chết, trong lòng chỉ có một câu nói: Mình cứ thế chết đi sao? Mình vừa mua nhà mới, còn chưa có bạn gái! Không! Thế giới trong mắt Diệp Húc, hoàn toàn tối sầm xuống. ... Khi hắn mở mắt lần nữa, trước mặt là gian phòng sạch sẽ có chút quen thuộc. Chính mình không chết. Vừa rồi chẳng lẽ là mộng? Nơi này... Hình như là ngôi nhà ở quê? Tại sao mình lại về với ông bà rồi? "Ting!" Đang lúc này, bên tai Diệp Húc mơ hồ vang lên một âm thanh lanh lảnh. Tiếp theo,…
Tác giả: