“Tiểu Giang, mang văn kiện này đi phô tô thành 10 bản, thứ hai họp cần dùng đến!”Vừa dứt lời, một xấp văn kiện “bộp” đập vào trước mặt Giang Dã. Giang Dã ngẩng đầu lên, cau mày nhìn về nam nhân mặc âu phục trước mặt. Vu Lôi, nhân viên kì cựu của công ty. Tóc ngắn mặt tròn, cao lớn vạm vỡ, ngũ quan thô kệch, bộ âu phục bó thật chặt cái vóc dáng to lớn ấy. So với nhân viên công ty, hắn nhìn qua càng giống tội phạm đang bị cải tạo hơn. “Nhìn cái gì, lão tử nói chuyện ngươi nghe không hiểu à?”Giang Dã vẫn không có phản ứng, hắn lại đề cao giọng thêm mấy decilbel. Làm cho các đồng nghiệp xung quanh dồn dập nhìn lại. Tổ trưởng ngồi cách đó không xa cũng đưa mắt tới, nhưng cũng không nói lời nào. Xung quanh xì xào bàn tán vang dội. “Xảy ra chuyện gì?”“Giang Dã tuần này vừa tới công ty, sao lại bị Vu Lôi để ý rồi?”“Vu Lôi lúc trước , làm đòi nợ thuê, tại vì gây sự nên vào qua ngục giam. ”“Tiểu Giang trắng trắng trẻo trẻo, gặp phải xui xẻo rồi!”Vu Lôi đắc ý. Hắn rất hưởng thụ loại cảm giác…
Tác giả: