Tác giả:

Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…

Chương 326: Đếm Ngược Thời Gian Tử Vong (11)

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Lúc này, không đơn thuần là việc bọn họ đang làm nhiệm vụ, Trấn Tinh và Khắc Lý Hải, Vạn Nhân Trảm đều bị nhiệm vụ chi nhánh cản lại, dường như phó bản này có hơi nhiều nhiệm vụ chi nhánh.Ông chủ: "Quỷ hỏi đáp tổng cộng có năm cửa, sắp bắt đầu, mời hai vị khách chuẩn bị sẵn sàng."Nói xong, ông ta ấn tay một cái, Hòa Ngọc và Eugene cùng biến mất khỏi chỗ ngồi.Chỉ trong nháy mắt, hai người chợt xuất hiện ở một thế giới trắng xóa, ánh mắt Hòa Ngọc hơi lóe lên.Bên cạnh, Eugene nhìn cậu, hạ giọng đắc ý nói: "Có phải chưa từng nhìn thấy ở hành tinh rác đúng không, thế nào, mở mắt ra nhìn đi, đây là khu vực không gian của Liên Bang chúng ta, dù là thi đấu hay là trò chơi, đều có thể thông qua môi giới mà tiến vào khu vực không gian, tương đương với việc tiến vào một không gian khác."Hòa Ngọc thản nhiên nhìn gã một cái: "Hành tinh Cơ Giới nghiên cứu và phát triển à?"Eugene: "..." Giọng của gã nghẹn lại, yếu đi một chút: "Không phải, là mấy trăm năm trước có một cao thủ Liên Bang nghiên cứu và phát triển ra, mục đích ngay từ đầu là khiến mình mạnh lên, không ngờ rằng lại tạo ra một khu vực không gian, sau đó cao thủ kia chết, hành tinh Cơ Giới chúng tôi trải qua nghiên cứu, khai phá một ít tác dụng của khu vực không gian, khiến cho khu vực không gian trở nên bình thường hơn." Gã quét mắt nhìn xung quanh: "Nơi này là khu vực không gian cấp thấp nhất, chỉ có thể chơi trò chơi bình thường."Hòa Ngọc: "Nói chuyện ở đây có cần chú ý điều gì?"Eugene lắc đầu: "Hạ giọng là được, nhưng vẫn phải chú ý một chút để khỏi phải có người nghe lén."Hòa Ngọc gật đầu, tỏ vẻ hiểu. Cậu nhìn bốn phía, một mảnh trắng xóa, rất giống với trải nghiệm ảo cảnh như ải thứ tư của vòng trước, cậu hơi nhướng mày.Đúng lúc này, trước mặt bọn họ xuất hiện một đoàn bóng đen cực lớn, bóng đen lóe lên, không nhìn ra hình dáng gì, nó không lớn mạnh nhưng mang theo hơi thở vô cùng quỷ dị. Hòa Ngọc nhìn bóng đen, đột nhiên nghĩ tới truyền thuyết của quỷ. Quỷ quái cũng tồn tại ở Liên Bang. Nhưng mà không giống với quỷ đã biết ở Trái Đất, quỷ ở Liên Bang là những quái vật nhỏ, chúng nó không cụ thể, có năng lực chiến đấu nhất định, mang theo hơi thở không khiến người ta thích nổi, sinh sôi trong bóng tối.Hòa Ngọc nhướng mày, đôi mắt khế động. Quỷ này có hơi giống "ma vật" trong tiểu thuyết giới tu chân. Mặc kệ nó được sinh ra như thế nào, có tác dụng gì, nếu nhìn nó dưới góc độ của "ma vật" giới tu chân thì nó là một loại năng lượng được hình thành. Giống như đang chứng minh một ít suy đoán của Hòa Ngọc.Những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong nháy mắt, bóng đen kia tránh né, rít gào với bọn họ: "Loài người đáng ghét, ngu xuẩn lại tự đại, bây giờ tao đến kiểm tra tụi mày, nếu như tụi mày thất bại, tao sẽ trừng phạt, nếu tụi bay thành công, tao cũng không ngại ban thưởng cho tụi mày." Đúng chuẩn kiểu mở đầu ngu ngốc của nhân vật phản diện mất não.Hòa Ngọc: "..."Eugene: "..."Hòa Ngọc nhìn về phía Eugene: "Thiết lập của quỷ trong trò chơi của Liên Bang các anh đều như vậy sao?"Eugene nhảy dựng lên: "Đây là thiết lập của phó bản, không liên quan đến bọn tôi, nếu cậu có thể sống sót ra ngoài thì đến Liên Bang ấy." Eugene với vẻ mặt phức tạp chợt khựng lại.Trận đấu này, chỉ cho phép một người có thể sống sót và đi ra ngoài. Gã và Hòa Ngọc, hai người không có khả năng cùng hít thở không khí trong lành của Liên Bang, gã cũng không có khả năng đưa tên "nhà quê" Hòa Ngọc này đến Liên Bang mở rộng tầm mắt, một là Hòa Ngọc còn sống, hai là Eugene còn sống, nếu không thì bọn họ đều chết. Không có kết quả nào khác.Eugene có chút khó chịu không hiểu nổi, mặc kệ là Trấn Tinh hay Hòa Ngọc, cảm xúc của gã đối với bọn họ đều vô cùng phức tạp. Nếu bọn họ gặp nhau ngoài Liên Bang, có lẽ bọn họ sẽ trở thành bạn tốt của nhau, sau đó cùng ở Liên Bang cố gắng nâng cao năng lực chiến đấu, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Có lẽ bọn họ cũng sẽ thường xuyên đánh nhau rồi sẽ cà khịa lẫn nhau, nhưng bọn họ cũng có thể tin tưởng nhau, sát cánh cùng nhau.

Lúc này, không đơn thuần là việc bọn họ đang làm nhiệm vụ, Trấn Tinh và Khắc Lý Hải, Vạn Nhân Trảm đều bị nhiệm vụ chi nhánh cản lại, dường như phó bản này có hơi nhiều nhiệm vụ chi nhánh.

Ông chủ: "Quỷ hỏi đáp tổng cộng có năm cửa, sắp bắt đầu, mời hai vị khách chuẩn bị sẵn sàng."

Nói xong, ông ta ấn tay một cái, Hòa Ngọc và Eugene cùng biến mất khỏi chỗ ngồi.

Chỉ trong nháy mắt, hai người chợt xuất hiện ở một thế giới trắng xóa, ánh mắt Hòa Ngọc hơi lóe lên.

Bên cạnh, Eugene nhìn cậu, hạ giọng đắc ý nói: "Có phải chưa từng nhìn thấy ở hành tinh rác đúng không, thế nào, mở mắt ra nhìn đi, đây là khu vực không gian của Liên Bang chúng ta, dù là thi đấu hay là trò chơi, đều có thể thông qua môi giới mà tiến vào khu vực không gian, tương đương với việc tiến vào một không gian khác."

Hòa Ngọc thản nhiên nhìn gã một cái: "Hành tinh Cơ Giới nghiên cứu và phát triển à?"

Eugene: "..." Giọng của gã nghẹn lại, yếu đi một chút: "Không phải, là mấy trăm năm trước có một cao thủ Liên Bang nghiên cứu và phát triển ra, mục đích ngay từ đầu là khiến mình mạnh lên, không ngờ rằng lại tạo ra một khu vực không gian, sau đó cao thủ kia chết, hành tinh Cơ Giới chúng tôi trải qua nghiên cứu, khai phá một ít tác dụng của khu vực không gian, khiến cho khu vực không gian trở nên bình thường hơn."

 Gã quét mắt nhìn xung quanh: "Nơi này là khu vực không gian cấp thấp nhất, chỉ có thể chơi trò chơi bình thường."

Hòa Ngọc: "Nói chuyện ở đây có cần chú ý điều gì?"

Eugene lắc đầu: "Hạ giọng là được, nhưng vẫn phải chú ý một chút để khỏi phải có người nghe lén."

Hòa Ngọc gật đầu, tỏ vẻ hiểu. Cậu nhìn bốn phía, một mảnh trắng xóa, rất giống với trải nghiệm ảo cảnh như ải thứ tư của vòng trước, cậu hơi nhướng mày.

Đúng lúc này, trước mặt bọn họ xuất hiện một đoàn bóng đen cực lớn, bóng đen lóe lên, không nhìn ra hình dáng gì, nó không lớn mạnh nhưng mang theo hơi thở vô cùng quỷ dị. Hòa Ngọc nhìn bóng đen, đột nhiên nghĩ tới truyền thuyết của quỷ. 

Quỷ quái cũng tồn tại ở Liên Bang. Nhưng mà không giống với quỷ đã biết ở Trái Đất, quỷ ở Liên Bang là những quái vật nhỏ, chúng nó không cụ thể, có năng lực chiến đấu nhất định, mang theo hơi thở không khiến người ta thích nổi, sinh sôi trong bóng tối.

Hòa Ngọc nhướng mày, đôi mắt khế động. Quỷ này có hơi giống "ma vật" trong tiểu thuyết giới tu chân. Mặc kệ nó được sinh ra như thế nào, có tác dụng gì, nếu nhìn nó dưới góc độ của "ma vật" giới tu chân thì nó là một loại năng lượng được hình thành. 

Giống như đang chứng minh một ít suy đoán của Hòa Ngọc.

Những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong nháy mắt, bóng đen kia tránh né, rít gào với bọn họ: "Loài người đáng ghét, ngu xuẩn lại tự đại, bây giờ tao đến kiểm tra tụi mày, nếu như tụi mày thất bại, tao sẽ trừng phạt, nếu tụi bay thành công, tao cũng không ngại ban thưởng cho tụi mày." 

Đúng chuẩn kiểu mở đầu ngu ngốc của nhân vật phản diện mất não.

Hòa Ngọc: "..."

Eugene: "..."

Hòa Ngọc nhìn về phía Eugene: "Thiết lập của quỷ trong trò chơi của Liên Bang các anh đều như vậy sao?"

Eugene nhảy dựng lên: "Đây là thiết lập của phó bản, không liên quan đến bọn tôi, nếu cậu có thể sống sót ra ngoài thì đến Liên Bang ấy." Eugene với vẻ mặt phức tạp chợt khựng lại.

Trận đấu này, chỉ cho phép một người có thể sống sót và đi ra ngoài. 

Gã và Hòa Ngọc, hai người không có khả năng cùng hít thở không khí trong lành của Liên Bang, gã cũng không có khả năng đưa tên "nhà quê" Hòa Ngọc này đến Liên Bang mở rộng tầm mắt, một là Hòa Ngọc còn sống, hai là Eugene còn sống, nếu không thì bọn họ đều chết. 

Không có kết quả nào khác.

Eugene có chút khó chịu không hiểu nổi, mặc kệ là Trấn Tinh hay Hòa Ngọc, cảm xúc của gã đối với bọn họ đều vô cùng phức tạp. 

Nếu bọn họ gặp nhau ngoài Liên Bang, có lẽ bọn họ sẽ trở thành bạn tốt của nhau, sau đó cùng ở Liên Bang cố gắng nâng cao năng lực chiến đấu, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. 

Có lẽ bọn họ cũng sẽ thường xuyên đánh nhau rồi sẽ cà khịa lẫn nhau, nhưng bọn họ cũng có thể tin tưởng nhau, sát cánh cùng nhau.

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Lúc này, không đơn thuần là việc bọn họ đang làm nhiệm vụ, Trấn Tinh và Khắc Lý Hải, Vạn Nhân Trảm đều bị nhiệm vụ chi nhánh cản lại, dường như phó bản này có hơi nhiều nhiệm vụ chi nhánh.Ông chủ: "Quỷ hỏi đáp tổng cộng có năm cửa, sắp bắt đầu, mời hai vị khách chuẩn bị sẵn sàng."Nói xong, ông ta ấn tay một cái, Hòa Ngọc và Eugene cùng biến mất khỏi chỗ ngồi.Chỉ trong nháy mắt, hai người chợt xuất hiện ở một thế giới trắng xóa, ánh mắt Hòa Ngọc hơi lóe lên.Bên cạnh, Eugene nhìn cậu, hạ giọng đắc ý nói: "Có phải chưa từng nhìn thấy ở hành tinh rác đúng không, thế nào, mở mắt ra nhìn đi, đây là khu vực không gian của Liên Bang chúng ta, dù là thi đấu hay là trò chơi, đều có thể thông qua môi giới mà tiến vào khu vực không gian, tương đương với việc tiến vào một không gian khác."Hòa Ngọc thản nhiên nhìn gã một cái: "Hành tinh Cơ Giới nghiên cứu và phát triển à?"Eugene: "..." Giọng của gã nghẹn lại, yếu đi một chút: "Không phải, là mấy trăm năm trước có một cao thủ Liên Bang nghiên cứu và phát triển ra, mục đích ngay từ đầu là khiến mình mạnh lên, không ngờ rằng lại tạo ra một khu vực không gian, sau đó cao thủ kia chết, hành tinh Cơ Giới chúng tôi trải qua nghiên cứu, khai phá một ít tác dụng của khu vực không gian, khiến cho khu vực không gian trở nên bình thường hơn." Gã quét mắt nhìn xung quanh: "Nơi này là khu vực không gian cấp thấp nhất, chỉ có thể chơi trò chơi bình thường."Hòa Ngọc: "Nói chuyện ở đây có cần chú ý điều gì?"Eugene lắc đầu: "Hạ giọng là được, nhưng vẫn phải chú ý một chút để khỏi phải có người nghe lén."Hòa Ngọc gật đầu, tỏ vẻ hiểu. Cậu nhìn bốn phía, một mảnh trắng xóa, rất giống với trải nghiệm ảo cảnh như ải thứ tư của vòng trước, cậu hơi nhướng mày.Đúng lúc này, trước mặt bọn họ xuất hiện một đoàn bóng đen cực lớn, bóng đen lóe lên, không nhìn ra hình dáng gì, nó không lớn mạnh nhưng mang theo hơi thở vô cùng quỷ dị. Hòa Ngọc nhìn bóng đen, đột nhiên nghĩ tới truyền thuyết của quỷ. Quỷ quái cũng tồn tại ở Liên Bang. Nhưng mà không giống với quỷ đã biết ở Trái Đất, quỷ ở Liên Bang là những quái vật nhỏ, chúng nó không cụ thể, có năng lực chiến đấu nhất định, mang theo hơi thở không khiến người ta thích nổi, sinh sôi trong bóng tối.Hòa Ngọc nhướng mày, đôi mắt khế động. Quỷ này có hơi giống "ma vật" trong tiểu thuyết giới tu chân. Mặc kệ nó được sinh ra như thế nào, có tác dụng gì, nếu nhìn nó dưới góc độ của "ma vật" giới tu chân thì nó là một loại năng lượng được hình thành. Giống như đang chứng minh một ít suy đoán của Hòa Ngọc.Những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong nháy mắt, bóng đen kia tránh né, rít gào với bọn họ: "Loài người đáng ghét, ngu xuẩn lại tự đại, bây giờ tao đến kiểm tra tụi mày, nếu như tụi mày thất bại, tao sẽ trừng phạt, nếu tụi bay thành công, tao cũng không ngại ban thưởng cho tụi mày." Đúng chuẩn kiểu mở đầu ngu ngốc của nhân vật phản diện mất não.Hòa Ngọc: "..."Eugene: "..."Hòa Ngọc nhìn về phía Eugene: "Thiết lập của quỷ trong trò chơi của Liên Bang các anh đều như vậy sao?"Eugene nhảy dựng lên: "Đây là thiết lập của phó bản, không liên quan đến bọn tôi, nếu cậu có thể sống sót ra ngoài thì đến Liên Bang ấy." Eugene với vẻ mặt phức tạp chợt khựng lại.Trận đấu này, chỉ cho phép một người có thể sống sót và đi ra ngoài. Gã và Hòa Ngọc, hai người không có khả năng cùng hít thở không khí trong lành của Liên Bang, gã cũng không có khả năng đưa tên "nhà quê" Hòa Ngọc này đến Liên Bang mở rộng tầm mắt, một là Hòa Ngọc còn sống, hai là Eugene còn sống, nếu không thì bọn họ đều chết. Không có kết quả nào khác.Eugene có chút khó chịu không hiểu nổi, mặc kệ là Trấn Tinh hay Hòa Ngọc, cảm xúc của gã đối với bọn họ đều vô cùng phức tạp. Nếu bọn họ gặp nhau ngoài Liên Bang, có lẽ bọn họ sẽ trở thành bạn tốt của nhau, sau đó cùng ở Liên Bang cố gắng nâng cao năng lực chiến đấu, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Có lẽ bọn họ cũng sẽ thường xuyên đánh nhau rồi sẽ cà khịa lẫn nhau, nhưng bọn họ cũng có thể tin tưởng nhau, sát cánh cùng nhau.

Chương 326: Đếm Ngược Thời Gian Tử Vong (11)