Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 2983

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2983Sau khi ngây ra trong chốc lát, cậu mới nhìn quanh, chỉ thấy một mảnh hỗn độn u ám, xòe tay không thấy năm ngón Khi cậu thử dùng tay sờ ngực mình mới phát hiện, bây giờ cậu hoàn toàn chỉ là một thể hư ảo không có thực chất, không có cảm giác đau, không có xúc giác.“Sao thế này?”, cậu càng cảm thấy kì lạ: “Lẽ nào đây chính là thế giới sau khi chết?”.Ngay lúc ấy, xa xa trong bóng tối lại có ánh sáng thắp lên.Mặc dù ánh sáng đó chỉ là một đốm sáng nhỏ bé, nhưng lại cực kì rõ ràng, cực kì rực rỡ, xẹt qua một đường sáng rực trong bóng tối vô tận, sau đó bay về phía cậu.“Vù!”.Nơi ánh sáng đi qua hiện ra một vệt dài màu xanh lam chia cắt đêm tối, khi đến trước mặt cậu thì bỗng nhiên dừng lại. Lúc này, Diệp Thiên mới nhìn rõ hình dạng của ánh sáng màu xanh lam đó.Đó là một tinh thể hình thoi toàn thân màu xanh sẫm, dài khoảng nửa thước.ở trung tâm tinh thế có một quả cầu tí xíu màu xanh sẫm, bên trong đủ loại màu sắc đan xen, nhìn kĩ thì thấy rõ ràng là một quả Địa Cầu được thu nhỏ lại vô số lân.Tinh thể đó tỏa ra ánh sáng xanh chiếu khắp toàn thân Diệp Thiên, cảm giác ấm áp thoải mái lan ra, giống như thai nhi trong bụng mẹ, tìm được chốn về.“Đây rốt cuộc là…”.Trong lúc Diệp Thiên ngạc nhiên, tinh thể màu xanh lam bỗng thu nhỏ lại, hóa thành một quả cầu ánh sáng màu xanh to cỡ ngón tay cái, chui vào trong cơ thể Diệp Thiên, hợp làm một với thân thể cậu. Một tia sáng xanh mạnh mẽ tỏa ra, từng luồng từng chùm lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, thắp sáng toàn bộ màn đêm vô tận ở xung quanh.Cùng lúc đó, Diệp Thiên cảm thấy một luồng sức mạnh vô cùng dồi dào, giống như nước suối sắp phun trào ra khỏi cơ thể.ở thôn Vượng Trúc, Diệp Thiên vốn đã chết, đang nằm trong mộ bỗng động đậy ngón tay, sau đó mở mắt ra. Sự sống đã biến mất trong cơ thể cậu lại ngưng tụ lần nữa, tất cả sự sống đang khôi phục với tốc độ điên cuồng.“Rắc!”.Mỗi một nơi trong cơ thể cậu đều truyền ra tiếng xương cốt khôi phục sức sống. Đôi mắt vốn đen láy cũng dần chuyển sang màu xanh lam. Kiểu xanh lam này không phải màu xanh điển hình của người phương Tây, mà là màu xanh sẫm cực kì thanh nhã chỉ thuộc về Trái Đất.Hiện tại đã qua hai tháng kể từ khi Diệp Thiên “chết đi”, tình hình quốc tế thay đổi lớn, thời đại quần hùng tranh giành đã trở lại, người dân các nước trên thế giới đều cảm thấy bất an. Ngay cả những nước lớn phát triển võ thuật như Hoa Hạ, Hợp chúng quốc, Sa Nga cũng như bước trên băng mỏng, một khi rơi vào vũng bùn tranh đấu của người luyện võ, thì cho dù có điều động quân đội vũ khí hiện đại hóa, cũng không thể trấn áp những người tu luyện dã tâm bừng bừng này.Trước đây thế giới vốn đã bắt đầu làn sóng tu luyện mạnh mẽ, nay càng trở nên điên cuồng hơn nữa, có thể nói là chân chính bước vào thời đại võ thuật phát triển toàn cầu.Trái với hoàn cảnh hỗn loạn rối ren ở bên ngoài, thôn Vượng Trúc lại khá yên bình. Lúc này, hai bóng hình xinh đẹp đang lặng lẽ đứng trước mộ của Diệp Thiên, nhìn bia mộ của cậu mà ngẩn người. Đó chính là hai chị em Ngô Duyệt Tinh và Ngô Duyệt Vũ xuất thân từ thôn Vượng Trúc.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2983Sau khi ngây ra trong chốc lát, cậu mới nhìn quanh, chỉ thấy một mảnh hỗn độn u ám, xòe tay không thấy năm ngón Khi cậu thử dùng tay sờ ngực mình mới phát hiện, bây giờ cậu hoàn toàn chỉ là một thể hư ảo không có thực chất, không có cảm giác đau, không có xúc giác.“Sao thế này?”, cậu càng cảm thấy kì lạ: “Lẽ nào đây chính là thế giới sau khi chết?”.Ngay lúc ấy, xa xa trong bóng tối lại có ánh sáng thắp lên.Mặc dù ánh sáng đó chỉ là một đốm sáng nhỏ bé, nhưng lại cực kì rõ ràng, cực kì rực rỡ, xẹt qua một đường sáng rực trong bóng tối vô tận, sau đó bay về phía cậu.“Vù!”.Nơi ánh sáng đi qua hiện ra một vệt dài màu xanh lam chia cắt đêm tối, khi đến trước mặt cậu thì bỗng nhiên dừng lại. Lúc này, Diệp Thiên mới nhìn rõ hình dạng của ánh sáng màu xanh lam đó.Đó là một tinh thể hình thoi toàn thân màu xanh sẫm, dài khoảng nửa thước.ở trung tâm tinh thế có một quả cầu tí xíu màu xanh sẫm, bên trong đủ loại màu sắc đan xen, nhìn kĩ thì thấy rõ ràng là một quả Địa Cầu được thu nhỏ lại vô số lân.Tinh thể đó tỏa ra ánh sáng xanh chiếu khắp toàn thân Diệp Thiên, cảm giác ấm áp thoải mái lan ra, giống như thai nhi trong bụng mẹ, tìm được chốn về.“Đây rốt cuộc là…”.Trong lúc Diệp Thiên ngạc nhiên, tinh thể màu xanh lam bỗng thu nhỏ lại, hóa thành một quả cầu ánh sáng màu xanh to cỡ ngón tay cái, chui vào trong cơ thể Diệp Thiên, hợp làm một với thân thể cậu. Một tia sáng xanh mạnh mẽ tỏa ra, từng luồng từng chùm lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, thắp sáng toàn bộ màn đêm vô tận ở xung quanh.Cùng lúc đó, Diệp Thiên cảm thấy một luồng sức mạnh vô cùng dồi dào, giống như nước suối sắp phun trào ra khỏi cơ thể.ở thôn Vượng Trúc, Diệp Thiên vốn đã chết, đang nằm trong mộ bỗng động đậy ngón tay, sau đó mở mắt ra. Sự sống đã biến mất trong cơ thể cậu lại ngưng tụ lần nữa, tất cả sự sống đang khôi phục với tốc độ điên cuồng.“Rắc!”.Mỗi một nơi trong cơ thể cậu đều truyền ra tiếng xương cốt khôi phục sức sống. Đôi mắt vốn đen láy cũng dần chuyển sang màu xanh lam. Kiểu xanh lam này không phải màu xanh điển hình của người phương Tây, mà là màu xanh sẫm cực kì thanh nhã chỉ thuộc về Trái Đất.Hiện tại đã qua hai tháng kể từ khi Diệp Thiên “chết đi”, tình hình quốc tế thay đổi lớn, thời đại quần hùng tranh giành đã trở lại, người dân các nước trên thế giới đều cảm thấy bất an. Ngay cả những nước lớn phát triển võ thuật như Hoa Hạ, Hợp chúng quốc, Sa Nga cũng như bước trên băng mỏng, một khi rơi vào vũng bùn tranh đấu của người luyện võ, thì cho dù có điều động quân đội vũ khí hiện đại hóa, cũng không thể trấn áp những người tu luyện dã tâm bừng bừng này.Trước đây thế giới vốn đã bắt đầu làn sóng tu luyện mạnh mẽ, nay càng trở nên điên cuồng hơn nữa, có thể nói là chân chính bước vào thời đại võ thuật phát triển toàn cầu.Trái với hoàn cảnh hỗn loạn rối ren ở bên ngoài, thôn Vượng Trúc lại khá yên bình. Lúc này, hai bóng hình xinh đẹp đang lặng lẽ đứng trước mộ của Diệp Thiên, nhìn bia mộ của cậu mà ngẩn người. Đó chính là hai chị em Ngô Duyệt Tinh và Ngô Duyệt Vũ xuất thân từ thôn Vượng Trúc.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2983Sau khi ngây ra trong chốc lát, cậu mới nhìn quanh, chỉ thấy một mảnh hỗn độn u ám, xòe tay không thấy năm ngón Khi cậu thử dùng tay sờ ngực mình mới phát hiện, bây giờ cậu hoàn toàn chỉ là một thể hư ảo không có thực chất, không có cảm giác đau, không có xúc giác.“Sao thế này?”, cậu càng cảm thấy kì lạ: “Lẽ nào đây chính là thế giới sau khi chết?”.Ngay lúc ấy, xa xa trong bóng tối lại có ánh sáng thắp lên.Mặc dù ánh sáng đó chỉ là một đốm sáng nhỏ bé, nhưng lại cực kì rõ ràng, cực kì rực rỡ, xẹt qua một đường sáng rực trong bóng tối vô tận, sau đó bay về phía cậu.“Vù!”.Nơi ánh sáng đi qua hiện ra một vệt dài màu xanh lam chia cắt đêm tối, khi đến trước mặt cậu thì bỗng nhiên dừng lại. Lúc này, Diệp Thiên mới nhìn rõ hình dạng của ánh sáng màu xanh lam đó.Đó là một tinh thể hình thoi toàn thân màu xanh sẫm, dài khoảng nửa thước.ở trung tâm tinh thế có một quả cầu tí xíu màu xanh sẫm, bên trong đủ loại màu sắc đan xen, nhìn kĩ thì thấy rõ ràng là một quả Địa Cầu được thu nhỏ lại vô số lân.Tinh thể đó tỏa ra ánh sáng xanh chiếu khắp toàn thân Diệp Thiên, cảm giác ấm áp thoải mái lan ra, giống như thai nhi trong bụng mẹ, tìm được chốn về.“Đây rốt cuộc là…”.Trong lúc Diệp Thiên ngạc nhiên, tinh thể màu xanh lam bỗng thu nhỏ lại, hóa thành một quả cầu ánh sáng màu xanh to cỡ ngón tay cái, chui vào trong cơ thể Diệp Thiên, hợp làm một với thân thể cậu. Một tia sáng xanh mạnh mẽ tỏa ra, từng luồng từng chùm lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, thắp sáng toàn bộ màn đêm vô tận ở xung quanh.Cùng lúc đó, Diệp Thiên cảm thấy một luồng sức mạnh vô cùng dồi dào, giống như nước suối sắp phun trào ra khỏi cơ thể.ở thôn Vượng Trúc, Diệp Thiên vốn đã chết, đang nằm trong mộ bỗng động đậy ngón tay, sau đó mở mắt ra. Sự sống đã biến mất trong cơ thể cậu lại ngưng tụ lần nữa, tất cả sự sống đang khôi phục với tốc độ điên cuồng.“Rắc!”.Mỗi một nơi trong cơ thể cậu đều truyền ra tiếng xương cốt khôi phục sức sống. Đôi mắt vốn đen láy cũng dần chuyển sang màu xanh lam. Kiểu xanh lam này không phải màu xanh điển hình của người phương Tây, mà là màu xanh sẫm cực kì thanh nhã chỉ thuộc về Trái Đất.Hiện tại đã qua hai tháng kể từ khi Diệp Thiên “chết đi”, tình hình quốc tế thay đổi lớn, thời đại quần hùng tranh giành đã trở lại, người dân các nước trên thế giới đều cảm thấy bất an. Ngay cả những nước lớn phát triển võ thuật như Hoa Hạ, Hợp chúng quốc, Sa Nga cũng như bước trên băng mỏng, một khi rơi vào vũng bùn tranh đấu của người luyện võ, thì cho dù có điều động quân đội vũ khí hiện đại hóa, cũng không thể trấn áp những người tu luyện dã tâm bừng bừng này.Trước đây thế giới vốn đã bắt đầu làn sóng tu luyện mạnh mẽ, nay càng trở nên điên cuồng hơn nữa, có thể nói là chân chính bước vào thời đại võ thuật phát triển toàn cầu.Trái với hoàn cảnh hỗn loạn rối ren ở bên ngoài, thôn Vượng Trúc lại khá yên bình. Lúc này, hai bóng hình xinh đẹp đang lặng lẽ đứng trước mộ của Diệp Thiên, nhìn bia mộ của cậu mà ngẩn người. Đó chính là hai chị em Ngô Duyệt Tinh và Ngô Duyệt Vũ xuất thân từ thôn Vượng Trúc.

Chương 2983