Lúc này, Dương Minh vừa mới vứt cặp sách vào chỗ ngồi, đang chuẩn bị chuồn ra ngoài đánh bóng bàn một lát, nhưng còn chưa đi tới cửa phòng đã nghe một âm thanh rất lạnh lùng nhưng rất ngọt ngào quát lên phía sau hắn, Dương Minh giật mình sau lưng nhất thời cảm thấy lạnh giá. "A, đây không phải lớp phó đại nhân sao, tìm tiểu nhân có việc gì?" Dương Minh xoay người lại, tươi cười nói. Người vừa mắng Dương Minh đúng là Lớp phó học tập và cũng là Ủy viên ban chấp hành của trường Trầm Mộng Nghiên, Dương Minh vốn là một người trời không sợ đất không sợ, giáo viên chủ nhiệm nói đều là nghe tai trái, lọt ra tai phải, nhưng hết lần này đến lần khác lại rất e ngại cô bé này. Đây cũng không phải là e ngại, thật ra có một nguyên nhân quan trọng đó là Dương Minh ngay từ đầu đã thầm mến Trầm Mộng Nghiên, nhưng Dương Minh cũng biết hai người căn bản không thể có gì, bình thường có thể ở bên Trầm Mộng Nghiên đều là những học sinh xuất sắc nhất trong ban, mà mình nói dễ nghe một chút là" lựa chọn sau…

Chương 1643: Nhiệm vụ khẩn cấp

Ngận Thuần Ngận Ái MuộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc này, Dương Minh vừa mới vứt cặp sách vào chỗ ngồi, đang chuẩn bị chuồn ra ngoài đánh bóng bàn một lát, nhưng còn chưa đi tới cửa phòng đã nghe một âm thanh rất lạnh lùng nhưng rất ngọt ngào quát lên phía sau hắn, Dương Minh giật mình sau lưng nhất thời cảm thấy lạnh giá. "A, đây không phải lớp phó đại nhân sao, tìm tiểu nhân có việc gì?" Dương Minh xoay người lại, tươi cười nói. Người vừa mắng Dương Minh đúng là Lớp phó học tập và cũng là Ủy viên ban chấp hành của trường Trầm Mộng Nghiên, Dương Minh vốn là một người trời không sợ đất không sợ, giáo viên chủ nhiệm nói đều là nghe tai trái, lọt ra tai phải, nhưng hết lần này đến lần khác lại rất e ngại cô bé này. Đây cũng không phải là e ngại, thật ra có một nguyên nhân quan trọng đó là Dương Minh ngay từ đầu đã thầm mến Trầm Mộng Nghiên, nhưng Dương Minh cũng biết hai người căn bản không thể có gì, bình thường có thể ở bên Trầm Mộng Nghiên đều là những học sinh xuất sắc nhất trong ban, mà mình nói dễ nghe một chút là" lựa chọn sau… Mình thuộc"tổ đặc công"?, Đau đầu thật. Vào cục điều tra thần bí lâu thế mà vẫn không biết rốt cuộc mình thuộc ngành nào."Ngươi không biết? "Hạ Băng Bạc cũng sững sờ. Hiển nhiên đối với việc Dương Minh không biết hắn thuộc ngành này rất chi là buồn bực."Ngươi không nói với ta a. "Dương Minh cười khổ."Được rồi, coi như là ta chưa nói. Thật là. ta cũng không biết nên nói cái gì với ngươi cho tốt nữa. "Hạ Băng Bạc càng cười khổ không dứt."Sao vậy? ", Dương Minh cảm thấy kỳ quái liền hỏi."Thật sự đúng là ta chưa từng nói qua.", Hạ Băng Bạc nói:"Nhưng ta cũng khâm phục ngươi thật, trên giấy chứng nhận có ghi rõ ràng ngươi thuộc về ngành nào mà. Ngươi thật sự chưa xem?""Không nhìn kỹ. "Dương Minh sờ sờ cằm, nhất thời có chút ngượng ngùng."Xem như ngươi lợi hại!"Hạ Băng Bạc có chút khóc cười không xong:"Tốt rồi, vốn muốn khen ngươi hai ba câu, hiện tại cũng chẳng còn tâm tình, ngươi làm ta thất vọng quá.""Hắc, được ngươi khen cũng chẳng có chỗ tốt nào. Trước tiên, ngươi cứ khen hay vài câu cái đã, sau lại bảo ta làm việc, ta không mắc mưu đâu. "Dương Minh cười nhẹ một tiếng."A. "Hạ Băng Bạc bị Dương Minh nói trúng tim đen, cười cười:"Ngươi đoán không lầm, lần này gọi điện cho ngươi, đúng là có nhiệm vụ cho ngươi làm.""Ngươi xem. ta nói cái gì thì cái đó liền xảy ra mà. "Dương Minh thở dài:"Ta nói này lão Hạ, chẳng lẽ lão quên vụ thỏa thuận của chúng ta sao? Đã nói là trước khi đi Vân Nam, ta không cần làm nhiệm vụ, sao ngươi thay đổi chủ ý rồi? Không còn ý định để ta đi Vân Nam nữa à? Ngươi muốn giở trò a.""Khụ khụ. không phải là không để ngươi đi Vân Nam. ", Hạ Băng Bạc ho khan hai tiếng."Đấy không phải thì là gì? "Dương Minh nói."."Hạ Băng Bạc không phản bác được gì, ngắc ngứ một lúc mới cười gượng nói tiếp:"Dương Minh, chuyện lần này là quyết định tạm thời, trùng hợp ngươi lại đang ở Macao. Thứ nhất là ngươi đã tham gia vào chuyện này, nếu phái người khác qua thì không kịp. Thứ hai, quả thật nhiệm vụ này không có ai thích hợp hơn ngươi!""Ách. Nói đi nói lại ta cũng phải tiếp nhận nhiệm vụ này? "Dương Minh cảm thấy bất đắc dĩ, xem ra mình không thể lập tức về nước được rồi."Theo lý thuyết đúng là vậy. "Hạ Băng Bạc gật đầu:"Nhưng mà điều này cũng tốt cho ngươi, ngươi hợp tác cùng Lưu Diệp, cọ xát cho quen.""Hợp tác? Ta cùng hắn? Lão Hạ, ta không có khuynh hướng "Brokeback". Mặc dù hắn cũng có chút bộ dáng đàn bà a."Dương Minh sợ hết hồn. (B: Phỏng theo một truyện ngắn của tác giả E. Annie Proulx, Brokeback Mountain nói đến mối tình giữa hai chàng cao bồi ở miền Tây Hoa Kỳ vào những thập niên 60, 70, 80. Bộ phim được dàn dựng cùng với nền nhạc của phim là tiếng đàn ghi-ta có âm hưởng lúc thì sâu lắng, lúc thì phóng khoáng và lãng mạn. Nguồn đây.

Mình thuộc

"tổ đặc công"

?, Đau đầu thật. Vào cục điều tra thần bí lâu thế mà vẫn không biết rốt cuộc mình thuộc ngành nào.

"Ngươi không biết? "

Hạ Băng Bạc cũng sững sờ. Hiển nhiên đối với việc Dương Minh không biết hắn thuộc ngành này rất chi là buồn bực.

"Ngươi không nói với ta a. "

Dương Minh cười khổ.

"Được rồi, coi như là ta chưa nói. Thật là. ta cũng không biết nên nói cái gì với ngươi cho tốt nữa. "

Hạ Băng Bạc càng cười khổ không dứt.

"Sao vậy? "

, Dương Minh cảm thấy kỳ quái liền hỏi.

"Thật sự đúng là ta chưa từng nói qua."

, Hạ Băng Bạc nói:

"Nhưng ta cũng khâm phục ngươi thật, trên giấy chứng nhận có ghi rõ ràng ngươi thuộc về ngành nào mà. Ngươi thật sự chưa xem?"

"Không nhìn kỹ. "

Dương Minh sờ sờ cằm, nhất thời có chút ngượng ngùng.

"Xem như ngươi lợi hại!"

Hạ Băng Bạc có chút khóc cười không xong:

"Tốt rồi, vốn muốn khen ngươi hai ba câu, hiện tại cũng chẳng còn tâm tình, ngươi làm ta thất vọng quá."

"Hắc, được ngươi khen cũng chẳng có chỗ tốt nào. Trước tiên, ngươi cứ khen hay vài câu cái đã, sau lại bảo ta làm việc, ta không mắc mưu đâu. "

Dương Minh cười nhẹ một tiếng.

"A. "

Hạ Băng Bạc bị Dương Minh nói trúng tim đen, cười cười:

"Ngươi đoán không lầm, lần này gọi điện cho ngươi, đúng là có nhiệm vụ cho ngươi làm."

"Ngươi xem. ta nói cái gì thì cái đó liền xảy ra mà. "

Dương Minh thở dài:

"Ta nói này lão Hạ, chẳng lẽ lão quên vụ thỏa thuận của chúng ta sao? Đã nói là trước khi đi Vân Nam, ta không cần làm nhiệm vụ, sao ngươi thay đổi chủ ý rồi? Không còn ý định để ta đi Vân Nam nữa à? Ngươi muốn giở trò a."

"Khụ khụ. không phải là không để ngươi đi Vân Nam. "

, Hạ Băng Bạc ho khan hai tiếng.

"Đấy không phải thì là gì? "

Dương Minh nói.

"."

Hạ Băng Bạc không phản bác được gì, ngắc ngứ một lúc mới cười gượng nói tiếp:

"Dương Minh, chuyện lần này là quyết định tạm thời, trùng hợp ngươi lại đang ở Macao. Thứ nhất là ngươi đã tham gia vào chuyện này, nếu phái người khác qua thì không kịp. Thứ hai, quả thật nhiệm vụ này không có ai thích hợp hơn ngươi!"

"Ách. Nói đi nói lại ta cũng phải tiếp nhận nhiệm vụ này? "

Dương Minh cảm thấy bất đắc dĩ, xem ra mình không thể lập tức về nước được rồi.

"Theo lý thuyết đúng là vậy. "

Hạ Băng Bạc gật đầu:

"Nhưng mà điều này cũng tốt cho ngươi, ngươi hợp tác cùng Lưu Diệp, cọ xát cho quen."

"Hợp tác? Ta cùng hắn? Lão Hạ, ta không có khuynh hướng "

Brokeback

". Mặc dù hắn cũng có chút bộ dáng đàn bà a."

Dương Minh sợ hết hồn. (B: Phỏng theo một truyện ngắn của tác giả E. Annie Proulx, Brokeback Mountain nói đến mối tình giữa hai chàng cao bồi ở miền Tây Hoa Kỳ vào những thập niên 60, 70, 80. Bộ phim được dàn dựng cùng với nền nhạc của phim là tiếng đàn ghi-ta có âm hưởng lúc thì sâu lắng, lúc thì phóng khoáng và lãng mạn. Nguồn đây.

Ngận Thuần Ngận Ái MuộiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc này, Dương Minh vừa mới vứt cặp sách vào chỗ ngồi, đang chuẩn bị chuồn ra ngoài đánh bóng bàn một lát, nhưng còn chưa đi tới cửa phòng đã nghe một âm thanh rất lạnh lùng nhưng rất ngọt ngào quát lên phía sau hắn, Dương Minh giật mình sau lưng nhất thời cảm thấy lạnh giá. "A, đây không phải lớp phó đại nhân sao, tìm tiểu nhân có việc gì?" Dương Minh xoay người lại, tươi cười nói. Người vừa mắng Dương Minh đúng là Lớp phó học tập và cũng là Ủy viên ban chấp hành của trường Trầm Mộng Nghiên, Dương Minh vốn là một người trời không sợ đất không sợ, giáo viên chủ nhiệm nói đều là nghe tai trái, lọt ra tai phải, nhưng hết lần này đến lần khác lại rất e ngại cô bé này. Đây cũng không phải là e ngại, thật ra có một nguyên nhân quan trọng đó là Dương Minh ngay từ đầu đã thầm mến Trầm Mộng Nghiên, nhưng Dương Minh cũng biết hai người căn bản không thể có gì, bình thường có thể ở bên Trầm Mộng Nghiên đều là những học sinh xuất sắc nhất trong ban, mà mình nói dễ nghe một chút là" lựa chọn sau… Mình thuộc"tổ đặc công"?, Đau đầu thật. Vào cục điều tra thần bí lâu thế mà vẫn không biết rốt cuộc mình thuộc ngành nào."Ngươi không biết? "Hạ Băng Bạc cũng sững sờ. Hiển nhiên đối với việc Dương Minh không biết hắn thuộc ngành này rất chi là buồn bực."Ngươi không nói với ta a. "Dương Minh cười khổ."Được rồi, coi như là ta chưa nói. Thật là. ta cũng không biết nên nói cái gì với ngươi cho tốt nữa. "Hạ Băng Bạc càng cười khổ không dứt."Sao vậy? ", Dương Minh cảm thấy kỳ quái liền hỏi."Thật sự đúng là ta chưa từng nói qua.", Hạ Băng Bạc nói:"Nhưng ta cũng khâm phục ngươi thật, trên giấy chứng nhận có ghi rõ ràng ngươi thuộc về ngành nào mà. Ngươi thật sự chưa xem?""Không nhìn kỹ. "Dương Minh sờ sờ cằm, nhất thời có chút ngượng ngùng."Xem như ngươi lợi hại!"Hạ Băng Bạc có chút khóc cười không xong:"Tốt rồi, vốn muốn khen ngươi hai ba câu, hiện tại cũng chẳng còn tâm tình, ngươi làm ta thất vọng quá.""Hắc, được ngươi khen cũng chẳng có chỗ tốt nào. Trước tiên, ngươi cứ khen hay vài câu cái đã, sau lại bảo ta làm việc, ta không mắc mưu đâu. "Dương Minh cười nhẹ một tiếng."A. "Hạ Băng Bạc bị Dương Minh nói trúng tim đen, cười cười:"Ngươi đoán không lầm, lần này gọi điện cho ngươi, đúng là có nhiệm vụ cho ngươi làm.""Ngươi xem. ta nói cái gì thì cái đó liền xảy ra mà. "Dương Minh thở dài:"Ta nói này lão Hạ, chẳng lẽ lão quên vụ thỏa thuận của chúng ta sao? Đã nói là trước khi đi Vân Nam, ta không cần làm nhiệm vụ, sao ngươi thay đổi chủ ý rồi? Không còn ý định để ta đi Vân Nam nữa à? Ngươi muốn giở trò a.""Khụ khụ. không phải là không để ngươi đi Vân Nam. ", Hạ Băng Bạc ho khan hai tiếng."Đấy không phải thì là gì? "Dương Minh nói."."Hạ Băng Bạc không phản bác được gì, ngắc ngứ một lúc mới cười gượng nói tiếp:"Dương Minh, chuyện lần này là quyết định tạm thời, trùng hợp ngươi lại đang ở Macao. Thứ nhất là ngươi đã tham gia vào chuyện này, nếu phái người khác qua thì không kịp. Thứ hai, quả thật nhiệm vụ này không có ai thích hợp hơn ngươi!""Ách. Nói đi nói lại ta cũng phải tiếp nhận nhiệm vụ này? "Dương Minh cảm thấy bất đắc dĩ, xem ra mình không thể lập tức về nước được rồi."Theo lý thuyết đúng là vậy. "Hạ Băng Bạc gật đầu:"Nhưng mà điều này cũng tốt cho ngươi, ngươi hợp tác cùng Lưu Diệp, cọ xát cho quen.""Hợp tác? Ta cùng hắn? Lão Hạ, ta không có khuynh hướng "Brokeback". Mặc dù hắn cũng có chút bộ dáng đàn bà a."Dương Minh sợ hết hồn. (B: Phỏng theo một truyện ngắn của tác giả E. Annie Proulx, Brokeback Mountain nói đến mối tình giữa hai chàng cao bồi ở miền Tây Hoa Kỳ vào những thập niên 60, 70, 80. Bộ phim được dàn dựng cùng với nền nhạc của phim là tiếng đàn ghi-ta có âm hưởng lúc thì sâu lắng, lúc thì phóng khoáng và lãng mạn. Nguồn đây.

Chương 1643: Nhiệm vụ khẩn cấp