Ánh chiều tà dần buông xuống, phủ đầy lên đôi vai An. Cô vừa gặp Đăng và nói lời chia tay với anh. Họ gặp nhau tại quán cà phê trong một con phố nhỏ. Cô đứng trước mặt Đăng và nói một câu rõ cụt ngủn:
''Mình chia tay đi anh''
- “Em có thể xin anh một ngày yêu em không?”
- “Nghĩa... nghĩa là sao?” - Tôi ngạc nhiên, tròn mắt nhìn em và hỏi em.
- “Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Ngốc ạ!” – Em nói.
- Tôi đáp bằng giọng thản nhiên: “Em cứ đùa hoài!”