Nước từ bốn phía trào tới,dọc theo miệng mũi đi vào phổi,tôi giãy dụa người,tầm nhìn mơ hồ nhìn thấy thấp thoáng một thân ảnh trên bờ sông.
Bóng dáng người thon dài đang run rẩy,không biết là sóng gợn trên mặt nước,hay là tôi đơn giản bị ảo giác,tôi phân không rõ,nhìn cũng không.
Vương thượng, không tốt, không tốt…….”
Một nội thị áo xanh một đường hô to gọi nhỏ mà xông vào tẩm cung Ma quân Phong Ly, lại bị quan nội thị bên trong mắng một phen: “Vương thượng còn chưa có dậy, ngươi hô to gọi nhỏ như vậy còn thể thống gì, đển tột cùng xảy ra chuyện gì?”
Ta là một con thổ long đến từ chốn thâm sơn rừng rậm. Ta không hiểu tình cảm, nhưng lại khát vọng một tình yêu.
Nỗi buồn lớn nhất của ta không phải là dung mạo, mà là bởi vì ta vừa không phải là nam nhân, cũng không phải nữ nhân.