Trong phòng chờ sân bay, người đến người đi rất náo nhiệt Khang Đóa Hinh đứng ở nơi xuất quan, đạm mạc nhìn mọi người đi từ trong ra, nhìn như đang suy nghĩ điều gì lại giống như không nghĩ gì cả.
Tiểu Lê nằm ở trên giường, trợn mắt nhìn trần nhà thấp bé. Ánh trăng mông lung xuyên thấu qua cửa sổ nhỏ hẹp, cặp mắt đen to kia trợn lên mà nhìn, đã qua mười hai giờ đêm, nàng không hề buồn ngủ như trước đây.