Đang thoăn thoắt gõ
một văn bản, màn hình máy tính bỗng tối đen, tôi chỉ nhìn thấy cái bòng
mờ mờ của chính mình, người ngây ra như phỗng. Trong tuần này, đây là
lần thứ ba mất điện, mà lần nào cũng vào đúng ba giờ chiều.
Người đàn ông kia ngồi bên cửa sổ thật lâu, trước mặt chỉ có một tách cà phê. Tầm mắt anh ta thường xuyên phóng ra ngoài cửa sổ, lơ lửng bất định, vừa không giống đang ngắm cảnh, cũng không giống như đang đợi người.