Một buổi sáng cuối hè đầu thu, bầu trời trong xanh, không một gợn mây.

Trên sân cỏ của biệt thự nhà họ Tô, giờ phút này đang cực kì bận rộn và vội vã.

“Tất cả làm việc cẩn thận một chút.”

Lúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy.

Cô rất ít khi có cảm giác như vậy.

Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng.