“Cửu Tương, mau xuống dưới nhà, lớp phó của con đến tìm !”
Mẹ Trần vang giọng theo dưới nhà truyền hướng lên tầng hai.
“Thẩm Kì Kì, cha con gọi con tối nay về nhà ăn cơm……”
Một giọng nói nữ tính dễ nghe lạnh lùng từ ống nói bên kia thổi tới.
Thẩm Kì Kì sửng sốt, vội vàng lẩm nhẩm lịch làm việc trên bàn, nghĩ cái lý do để có thể không cần về nhà.
Ngày đó, giống như cuộc sống hàng ngày của cô, bình thường không thú vị.
Thế nên sau này Chu Duy Duy hồi tưởng lại, một chặng đường kinh tâm
động phách như vậy, không nghĩ tới lại bắt đầu từ một ngày bình thường
như thế, chính cô cũng cảm thấy không thể không hoài niệm.
Edit: Binhyen97
Cốc cốc cốc!
Rầm! Rầm! Rầm!
Leng keng leng keng!
“khò…..!Hừ!”
Người trên giường khó chịu đem chăn bông kéo qua đầu, che kín mái tóc lộn xộn, kiên quyết đối kháng với cái cửa đang truyền đến tiếng ồn kia.
“Xuyến Xuyến!”
Âm đồng học tên họ đầy đủ là “Âm Lệ Hoa”.
Không biết là do vợ chồng Âm gia cảm thấy thú vị, hay họ thực sự chờ mong con gái mình sẽ trở thành một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nói chung, một người được đặt tên là gì hoàn toàn không do cô ta quyết định.