Năm đó, lần đầu tiên Cố Trường Tân gặp Bạch Lăng thì chỉ gần mười bảy tuổi, một cậu nhóc chưa đủ lông đủ cánh lại bị một cô bé hoa nhài hấp dẫn phải dễ dàng lo lắng mấy ngày liền.
Có lúc, Lâm Tiểu Kiều hoài nghi có phải là cha mẹ không mong chờ mình đến thế giới này. Bọn họ đối với mình rất tốt, tốt đến nổi không có một tỳ vết nào, những thứ gì chị gái có thì cô cũng có một phần.
Đời này Ninh Mông không có ước mơ gì xa xôi, chỉ muốn, cuộc sống trôi qua hơi có chút tình cảm nhỏ bé mà thôi, xem một vài quyển sách, uống chút trà, tham gia văn nghệ Tiểu Thanh Niên, sau đó có thể tùy ý tìm một công việc, sau đó kết hôn, sau đó sinh con, sau đó nữa là từ từ già đi.