Thành phố D khu nam, vào lúc giữa trưa, mưa to tầm tả, sấm sét vang trời. Nhà xưởng bỏ hoang, trong dây cảnh giới, một đám cảnh sát đang dầm mưa làm việc.
“Tỉnh lại rồi! Tỉnh lại rồi! Bác sĩ! Bác sĩ!” “Việt Việt thật sự tỉnh rồi!” “Thằng bé mở mắt ra rồi, mấy người mau nhìn xem!” Khoảnh khắc Tần Việt tỉnh lại, bên người cậu đang vây đầy những chiếc áo khoác trắng.