“Trinh nương… Khụ khụ…” Lão phụ nhân
nằm trên giường ho khù khụ, trên cánh tay gầy có thể nhìn thấy rõ gân
xanh phập phồng. Trinh nương bưng bát thuốc, nhẹ nhàng nói, “Nương, dậy
uống thuốc a.” Nàng thuần thục vỗ nhẹ lưng lão phụ nhân, lại cầm bát
Sơn Tảo đi theo đám dân chạy nạn về phía trước, kéo cái áo đã rách rưới đến mức không rõ hình dạng ban đầu cho chặt lại, rõ ràng là mùa xuân, sao lại lạnh thế chứ?