Thế tên như gió, trong khoảnh khắc đâm sâu vào ngực, lạ thay lại không hề cảm thấy đau đớn. Lý Kiến Thành ôm ngực, ngẩng đầu, đăm đăm nhìn người thanh niên cao cao trên lưng ngựa trước mặt mình, tựa như chưa bao giờ quen biết hắn.