Mạc Nhược Nhi từng suy nghĩ, nếu cuộc đời cô không có anh, không yêu anh, không sa vào sai lầm này thì rốt cuộc nó có rẽ sang một hướng mới không? Mười năm, à không là mười năm hai tháng, cô cảm thấy mình có chút thứ gì đó, có lẽ là yêu với anh.
“Hinh nhi, tại sao?” Ánh mắt Hoắc Thần Hy đầy vẻ tuyệt vọng. Là anh sai, sai rồi.