Lộc Niệm nhớ rõ chính mình hẳn là đã chết,lúc đi trên đường cái mua sách giáo khoa thì bị tai nạn xe cộ,không có người cứu giúp. Cô trợn mắt,nhìn dương quang mùa đông lạnh băng chiếu xuống thiết hôi trên bề mặt xi măng,một mảnh trắng bệch.
Mùa mưa vừa qua, trời quang mây tạnh. Tháng chín, trời đã bước vào đầu thu, thời tiết không nóng không lạnh rất thích hợp để ngủ. Khi chuông vào học vang lên, Sơ Diệc cũng mới tỉnh. Bạn cùng bàn đè thấp giọng, “Kỳ này có học sinh mới chuyển đến.”