Diệp Thiên Hoa nhìn đất, đất cằn cỗi, đầy đá sỏi, hoàn toàn không phải giường, nhìn trời, trời đỏ máu, những đám mây hình mặt quỷ đang nhè nhẹ trôi. Nheo mắt nhìn, xa xa là những con chim cực lớn đang bay lượn.
Ngẩn người đần độn một lúc, rồi cậu bật thốt lên: “Ta ở đâu thế này?”