Bước vào cổng trường học hoa lệ phi phàm, Lâm Dật có chút hưng phấn nhìn sáu chữ to nổi bật trên nền rượu đỏ, hắn khẩn trương chỉnh lại cà vạt cùng âu phục, nắm chặt cặp tài liệu trong tay. Hắn, Lâm Dật, từ nay trở đi đã chính thức trở thành lão sư của Trường trung học tư thục Hoa Dục.
Thân là nhân viên công vụ chỗ tốt lớn nhất, chính là ổn định, quy luật, đang giữ công ăn việc làm ổn định, không có gặp khó khăn về khủng hoảng kinh tế, cho dù bên ngoài có một đống người thất nghiệp không tìm được
. Việc hắn tỏ tình khiến cô không kìm được vui sướng trong lòng, biểu lộ ra vẻ thiếu nữ thẹn thùng. Hắn bá đạo hôn cô càng làm cho trái tim yêu của cô đập loạn như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô chưa bao giờ nghĩ tới
Một tiểu nữ oa phấn điêu ngọc mài đang ngồi trên thùng gỗ khẽ cười, đôi chân khả ái không ngừng đung đưa, cái bánh bao vốn nóng hổi trong tay đã sớm nguội, nhưng nàng không chút phật lòng, trên mặt vẫn nở nụ cười ngọt ngào, vui vẻ cắn một cái.
Từ xưa Việt Châu vì sản xuất sứ men xanh mà phát triển thành một trấn náo nhiệt, phố phường tiểu dân cùng thương nhân giàu có thường xuyên qua lại với nhau, hình thành một cảnh tượng hoà thuận vui vẻ an khang. Hôm nay thành Việt Châu cũng là một mảnh an bình, trừ bỏ ──