"Giản Tinh Tuế, mở cửa!" " Mở cửa đi, con ở bên trong làm gì? Ta biết con ở bên trong!" "Người đâu rồi?" Giản Tinh Tuế mở to mắt, cảm thấy một trận choáng váng. Ký ức của cậu còn dừng lại ở thời điểm bản thân đang chết trong thống khổ.
Giản Thành Hi tỉnh lại với cái đầu đau như búa bổ. Khi mở mắt ra, đập vào mắt y chính là nóc nhà cũ nát, cành khô và mạng nhện bao trùm, xung quanh bụi bặm mịt mù, mùi gỗ mục nát xộc thẳng lên mặt. Trong nháy mắt y cho rằng mình đang ở địa ngục.
"Nghe gì chưa? Show thực tế hot nhất sắp lên sóng rồi đấy." "Thật sao? Lên sóng thật à?" "Là chương trình hẹn hò có format giống trò chơi ma sói mà thiên hạ đồn ầm lên đó hả?"
Sở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể
"Vãi nồi, tên trap boi kia dám ngoại tình á?" Chung cư cao cấp truyền đến thanh âm khiếp sợ, giọng lớn đến nỗi có thể khiến cho đèn chùm trên trần nhà nổ tung.
"Giản Thời Ngọ, con mau dậy đi?" Một đôi bàn tay to mạnh mẽ lay vai cậu, kèm theo tiếng hét chói tai. Đối diện với âm thanh lớn như vậy, dù là con heo chết cũng phải tỉnh. Giản Thời Ngọ mơ màng mở mắt, thấy trước mắt một khuôn mặt phóng đại, vừa quen thuộc vừa lạ lẫm.