"Khi bạn chăm chú nhìn vực thẳm, vực thẳm cũng đang chăm chú nhìn bạn." – Nietzsche Lưu Tĩnh tỉnh lại vì lạnh. Cô không mặt quần áo, tay chân thì bị trói chặt. Tầm mắt dần rõ ràng, cô nhìn thấy một người đàn ông đi tới, hắn đeo khẩu trang màu đen hình đầu lâu.
Anh Lâm em sai rồi, cầu xin anh cho em một cơ hội.” “Lâm tổng, bây giờ chỉ có một phương án, tuyên bố phá sản.”
Tô Nhã chỉ muốn sống, mặc dù cô đã vì sống sót mà hi sinh rất nhiều nhưng cô vẫn muốn sống. Cô không muốn chết, cô mới mười tuổi. Gậy đánh xuống đầu, Tô Nhã té nhào, cô trừng mắt vẫn tiếp tục bò về phía trước. Cô muốn sống!
Editor: Chi Chi Lưu Tĩnh tỉnh lại vì lạnh, tầm mắt dần trở nên rõ rệt, một người đàn ông đang đứng cách cô không xa, anh ta đeo khẩu trang màu đen in hình đầu lâu.