Trời hè tháng sáu nóng như lửa đốt. Đường Cảnh Ngọc ngưỡng mặt nằm ở một gốc cây trên con đường núi, không muốn nhúc nhích, một hơi đi hết hơn mười dặm đường, nàng hiện tại đang rất mệt.
Đầu tháng hai, tiết xuân se lạnh, sau khi tiếp đón nhóm hoàng tử đến mừng hỉ sự, Cát Tiến liền khom lưng lặng lẽ lui xuống.
Sắp tới tập đoàn Trần Thị công bố đoạn ghi hình chương trình đặc biệt về động vật mà trước nay chưa từng có, 《trò chơi săn thú》, khi con người chuyển những động vật hoang dã hung mãnh đến một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, từ đó người xem sẽ thấy được cách các động vật thích ứng hoàn cảnh mới như thế
Editor: Trà Đá. Trời dần sáng, ánh nắng xuyên qua tấm rèm cửa màu lam nhạt rọi vào phòng, căn phòng rộng lớn sáng rực, cái giường ngủ lớn đặt ở giữa phòng.
Phó Minh Thời vừa đi công tác về, mới xuống khỏi máy bay chưa bao lâu thì điện thoại đã reo lên.
Phó Minh Thời công tác trở về, mới vừa đáp máy bay, điện thoại đã vang lên. Mắt nhìn điện thoại hồi lâu, Phó Minh Thời đưa điện thoại đến bên tai, giọng bình thản của ông nộiđầu dây truyền đến, “Sáng đáp máy bay, thì buổi tối về một chuyến đi.”
Mùa hè tháng sáu oi bức, hơi nóng xông vào người, trên con đường nhỏ ở nông thôn thông với kinh thành, một chiếc xe ngựa đang từ từ đi. Trên xe có khắc kí hiệu “Vệ Quốc Công phủ”, chim phỉ thuý sơn đỏ, trang nghiêm
Mặt trời ngã về tây, nhiệt độ cũng giảm dần theo, gió đêm thổi qua rèm cửa, làm lòng người vui vẻ. Lục Minh Ngọc vừa viết xong một quyển kinh, buông bút xuống, đại nha hoàn Lãm Nguyệt lập tức bưng chậu rửa tay tới, hầu hạ nàng rửa tay.