Sở Nhược Đình tỉnh lại sau một hồi hỗn loạn.

Nàng chật vật ngồi dậy, đỡ lấy cái trán như muốn nứt ra, đảo mắt nhìn xung quanh. Lúc này nàng mới nhận ra mình đang trong một mảnh rừng rậm xanh um.