Cái chủ ý ngu ngốc đó là của Từ Lỗi. Phản ứng đầu tiên của Âu Dương là liếc một cái, rồi mắng: “Cái đầu cặn bã của ông bị úng nước rồi, bảo tôi đi hại bao rường cột tương lai của đất nước.”
Edit: Hanayang Trước mỗi lần truyền hình trực tiếp, Hạ Dịch Dương đều có thói quen yên tĩnh một mình trong chốc lát.
Ba người phụ nữ có thể tạo thành một sàn diễn, mười người phụ nữ có thể tạo thành ba sàn diễn, vậy với mấy trăm người phụ nữ thì sao? Trò hay liên tục diễn ra.
Biên tập: Rosa Một nhóm bốn người ngồi trên xe, khuất sau cây tuyết tùng cao lớn. Chung Tẫn là người phụ nữ duy nhất trong xe, ngồi ở ghế phụ. Lái xe là một viên cảnh sát của thành phố Hàng Châu, Mục Đào và Cảnh Thiên Nhất ngồi ở ghế sau.
Cuộc đời đúng là như lông gà rải trêи mặt đất! Lúc Gia Hàng bước vào cửa nhà trẻ, trong đầu cô đột nhiên nghĩ ra một câu như thế, sau đó cả người đều nổi da gà.
Tuyên Tiêu là ai, có quan hệ gì với cô sao? Trì Tiểu Ảnh bỗng nhiên cảm thấy nghi ngờ. Cô bước nhanh hơn, điên cuồng băng ra đường lớn, giơ tay vẫy xe. "Cô không muốn sống rồi à?" Một chiếc taxi thắng lại, tài xế giận dữ ngừng xe ngay trước mặt cô.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Type-er & Beta : Mều Chuyện này đúng là... dở khóc dở cười! Trì Linh Đồng lẳng lặng ngửa mặt lên trời, trông ngóng ánh mặt trời gay gắt thêm chút nữa, khiến cô bốc hơi thành một làn khói cho xong, đỡ phải đối mặt với tình cảnh làm người ta suy sụp này.