Mình chết chắc rồi. Tiêu Thế gục đầu, từng đợt gió lạnh thổi tới, phả lên lưng y, cho dù có dựa vào ghế, vẫn có cảm giác run người. Nhưng thứ lạnh nhất không phải là gió, mà là ánh mắt của người đàn ông trước mặt y lúc này. “Nói như thế, ý của cậu là?”