Con người một khi đã xui xẻo thì có uống nước cũng bị sặc.
Lục Áo đang phi nước đại, phía sau truyền đến tiếng bình rượu bị đập bể, tiếng mắng chửi má nó, tiếng thở hồng hộc.
Người phía sau không ngừng hô to gọi nhỏ: "Bên kia, đi bên kia!"
"Mau đuổi theo!"
Buổi trưa, bầu trời trong xanh và mặt trời lên cao.
Trong dòng sông nhỏ cạnh khu vực sinh sống của Nhân Nguyên, Hứa Kình không vùng vẫy mà trôi nổi trong nước, hắn hé mắt xuyên qua màn nước nhìn ánh mặt trời chói chang, trong miệng tai mắt và mũi đều chứa đầy nước.