*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Này, cảm thấy vinh hạnh không, đại mỹ nhân.
Cho dù cậu không có tai mèo, thì tôi vẫn nhìn trúng cậu.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Này, cảm thấy vinh hạnh không, đại mỹ nhân.
Cho dù cậu không có tai mèo, thì tôi vẫn nhìn trúng cậu.
Giữa hè, ánh mặt trời chiều thập phần nóng rực, bị gió thổi nhẹ khí nóng ập vào trước mặt.
Con đường ven hồ nước nhốn nhịp một ít, ánh mặt trời phản chiếu trên mặt nước, cây xanh che bóng râm một bên.
Trời đêm vẫn còn đang chìm trong giấc mộng, sét đánh mãi cũng không chịu tỉnh.
Dưới màn mưa tầm tã thì bên trong sân bay Nam Vu mọi thứ vẫn yên bình như Thái Sơn, ánh đèn sáng choang, ấm áp.
Giống như một chiếc hộp khổng lồ, nhốt được cả ban ngày dù đã kết thúc ca làm việc.
Trời đêm đang say giấc nồng, sấm đánh không tỉnh
Dưới cơn mưa vang không ngừng, bên trong sân bay Nam Vu vẫn yên bình như Thái Sơn, ánh đèn sáng sủa.
Giống như một cái hộp thật lớn, chứa cả buổi làm của ban ngày.
Trời nắng chang chang, tiếng ve kêu inh ỏi như muốn đục thủng cả bầu trời xanh.
Tại phòng học nào đó, trên lầu 2 của Trường trung học Húc Nhật.
Lâu lâu mới có được một ngày nghỉ, Ôn Dĩ Phàm quyết định thức khuya để xem phim kinh dị.
Bộ phim này cố ý hù doạ người xem bằng những kỹ xảo tiếng động và âm nhạc rùng rợn, nhưng ngược lại không làm cô sợ hãi chút nào. Xem phim kinh dị mà lòng cô bình thản như nước sôi để nguội.