Dãy núi xanh biếc trải dài bất tận, thung lũng tĩnh lặng, một đầm nước sâu lấp lánh dưới ánh mặt trời, không thể đo được đáy.
Mặt nước yên ả bỗng xao động, một người đột ngột trồi lên, khiến chú nai con đang cúi đầu uống nước gần đó hoảng sợ bỏ chạy tán loạn.
Đông Thiên Đích Liễu Diệp, Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh
Trước mắt Phùng Tranh là một mảnh hắc ám, tựa như linh hồn thoát ly khỏi xác phàm, phiêu lãng giữa màn sương mờ ảo, không thể chạm tới chút chân thực nào.
Trong lòng nàng dâng lên từng tia nghi hoặc: nàng lờ mờ nhớ rằng mình đã chết, giờ đây là chuyện gì vậy?
Đông Thiên Đích Liễu Diệp, Truyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường
Khói bếp lững lờ bay lên, những ngôi nhà dọc theo con đường làng nhỏ bé, bình yên và hẻo lánh, bỗng chốc bị phá vỡ bởi tiếng vó ngựa dồn dập.
Gió xuân tựa lưỡi dao sắc, nhẹ lướt làm mặt ửng hồng. Càng về hướng Nam, càng đậm sắc xuân.Ở quán trà đơn sơ bên cạnh quan đạo, dù đã gần trưa nhưng lại có không ít khách, người hầu trà tuổi đã cao, tay cầm ấm trà dài dài bằng đồng, đi qua đi lại, luôn tay rót thêm trà cho khách.
Đông Thiên Đích Liễu Diệp, Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không
Lạc Sênh nhìn chằm chằm thúy trướng xuyết hạ lũ tiêu ngân hương cầu xuất thần, cặp kia trong ngày thường nhìn quanh thần bay con ngươi giờ phút này có vẻ hơi ngốc trệ, cũng bởi vậy, bên tai tiểu nha hoàn líu ríu âm thanh càng thêm lớn.
Đông Thiên Đích Liễu Diệp, Truyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh
" Cô nương, đã đến giữa giờ Tuất rồi. " Tỳ nữ A Man đi vào trong phòng, nhấc màn lụa màu xanh mưa trời treo lên móc giá trên giường, nhẹ giọng gọi thiếu nữ nằm nghiêng trên giường.