Tẩm điện của hoàng hậu, ánh đèn lồng mơ màng, hương đàn lượn lờ.

Trong màn che như mây như sương, đôi mắt của Triệu Thanh Uyển giống như biển đen tĩnh lặng, mặc cho nam nhân long chương phượng tư (*) nhưng lạnh lùng vô tình tùy ý trút giận trên giường.