Tiếng ve kêu ồn ào inh ỏi suốt mùa hè tưởng chừng sẽ không bao giờ dứt. "Meo meo, meo meo." Cầm trong tay một miếng giăm bông xúc xích, Hạ Thiên tiến đến hàng rào ngoài sân, khẽ gọi: "Meo meo, ăn cơm thôi."
Mùa mưa ở thành phố Hạ Khê đến muộn.   Trong mấy ngày đó, cơn mưa rả rích sẽ liên miên không ngớt như kỳ kinh nguyệt, rơi xuống tí ta tí tách, lúc tạnh lúc mưa. Hương cỏ xanh cùng với rêu phong thoang thoảng trong gió, không chỉ mùi mà còn ẩm ướt và lạnh lẽo, tanh nồng.  
Khương Bảo Lê vừa mở tủ đồ thì một chiếc vòng tay ngọc bích trong suốt tuyệt đẹp bất ngờ trượt xuống. Trong khi cô vẫn chưa kịp phản ứng thì có một bạn nữ hô to: “Hóa ra vòng tay của Kiều Mộc Ân bị cậu lấy cắp!” “…”
Triệu tiểu thư có một người bạn trai, cách cô 2135 km. Cô ở thành phố A, mà bạn trai lại thành phố B xa xôi ngàn dặm.
Chạng vạng tối, chiếc quạt cũ trong lớp mầm non kêu cót két. Trước cửa phòng học, các bạn học nhỏ tung tăng đi ra ngoài nắm tay bố mẹ ra về.
Hàng năm, trường trung học phổ thông trực thuộc đại học B đều sẽ tổ chức một cuộc thi tên là “Lò luyện”, hướng đến toàn bộ học sinh trung học cơ sở xuất sắc nhất thành phố. Cuộc thi “Lò luyện”, nghĩa như tên, đó là một cuộc thi tổ chức ngay trước kỳ thi tốt nghiệp trung học cơ sở.
Chuyển ngữ: Puny Đồng hồ trên tường vừa mới chỉ hướng tám giờ. Ở ban công phía trước, một đôi đồng tính luyến ái nam đang ở dưới ánh nắng sáng sớm tưới chậu hoa, thuận tiện tán tỉnh.
Chuyển ngữ: Mic Ngày mẹ Ân Chi Dao  đón cô về từ khu chung cư xập xệ, ngoài trời mưa rất to. Phố phường chìm trong màn mưa, nhưng mặc kệ nước mưa cọ rửa thế nào, dường như cũng không thể tẩy sạch được vi khuẩn của sự khó khèo trú trong hang cùng ngõ hẻm.
CHƯƠNG 1: QUAY VỀ   Khương Vũ trước lúc chết hồi tưởng lại cả đời này của mình, bi kịch lớn nhất trong đời cô không phải là vì gia cảnh nghèo khó.