Gió lạnh thổi qua, mấy người lao công đang ở quét rác trên mặt đường.
Cách đó không xa là cổng trường, có một cái xe đẩy bán bánh tam giác ở gần đó, mùi hương ngọt lịm bay tới.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Nha đầu, anh đi học đại học, nhớ gọi điện thoại cho anh."
Khung cửa sắt vuông vức bị hoen gỉ loang lổ xung quanh.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Tường đỏ liễu xanh ngói lưu ly, trong cung cấm.
Giang Tỉnh Tỉnh bưng một bộ cẩm y
Lúc túi xách của Sở Sở bị một người từ ban công của lầu năm ném xuống,cô vừa mới đi theo chủ nhiệm lớp vào phòng giáo vụ làm xong thủ tục đăng kí nhập học.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: minhla1quaxoai
Lão Hà chủ nhiệm trầm mặt, đứng ở trên bục giảng ít nhất hai phút mới có người lục tục phát hiện ra ông.
"Cầu xin mọi người! Cầu xin mọi người cứu cháu!"
"Cháu không phải Đại Ngưu! Cháu tên là Lâm Hi! Cháu là Lâm Hi!"
"Bố cháu là Lâm Chính Huyền, mẹ cháu là Hà Nhược Lan, cháu không phải trẻ con ở đây! Cháu bị người bán tới!"
Tiếng ve kêu ồn ào inh ỏi suốt mùa hè tưởng chừng sẽ không bao giờ dứt.
"Meo meo, meo meo."
Cầm trong tay một miếng giăm bông xúc xích, Hạ Thiên tiến đến hàng rào ngoài sân, khẽ gọi: "Meo meo, ăn cơm thôi."
Mùa mưa ở thành phố Hạ Khê đến muộn.
Trong mấy ngày đó, cơn mưa rả rích sẽ liên miên không ngớt như kỳ kinh nguyệt, rơi xuống tí ta tí tách, lúc tạnh lúc mưa. Hương cỏ xanh cùng với rêu phong thoang thoảng trong gió, không chỉ mùi mà còn ẩm ướt và lạnh lẽo, tanh nồng.
Khương Bảo Lê vừa mở tủ đồ thì một chiếc vòng tay ngọc bích trong suốt tuyệt đẹp bất ngờ trượt xuống.
Trong khi cô vẫn chưa kịp phản ứng thì có một bạn nữ hô to: “Hóa ra vòng tay của Kiều Mộc Ân bị cậu lấy cắp!”
“…”