Thời điểm Phó Chân về đến nhà đã là hai giờ sáng, gần đây hắn mới đổi một công việc khác, làm phục vụ ở một quán bar, cơ hồ mỗi ngày đều là đến lúc này mới có thể tan tầm.
Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đất trời tối tăm, mưa rơi tầm tã.
Ngày 26 tháng 3 năm 2017. Tại đại sảnh tòa nhà Thế kỷ, Diệp Minh Xuyên một thân thường phục màu đen, trong tay cầm bút máy trắng, đang cúi đầu không ngừng ký tên cho các fan. Từ đầu đến cuối, trên mặt hắn đều treo nụ cười ấm áp, không có lấy một chút dáng vẻ mất kiên nhẫn.