Khó khăn lắm tôi mới chen chân được vào hội trường, tưởng rằng cuối cùng đã đến lúc minh được thể hiện tài năng, ai ngờ muốn lại gần bàn tuyển dụng của các công ty cũng không hề đơn giản.
Truyện Hoàn Thành
Vốn dĩ Ôn Tĩnh không muốn đi, so với việc cùng bạn học cũ nhớ lại chuyện xưa, cô muốn ở nhà ngủ một giấc hơn. Cô không có nhiệt tình như Tô Tô, làm việc rất cực nhọc, cộng thêm thời gian chen chúc trong tàu điện ngầm, mỗi ngày Ôn Tĩnh có ít nhất 12 tiếng đồng hồ là ở bên ngoài.
Mười bảy năm nay, tôi vẫn cô đơn và âm thầm bước theo bi kịch đau thương của thời thơ ấu, chưa từng hoảng loạn, cũng chưa từng chạy trốn.
Bởi vì nhiệm vụ của tôi chính là: âm thầm theo sau Hạ Thất Lăng, không buồn bã cũng chẳng phản kháng.
Một vị nam tử khuôn mặt đoan chính, thân hình gầy yếu ngồi ở chủ vị chính sảnh, tuổi chừng năm mươi ,khuôn mặt có một tia tiều tụy, xem ra thân thể không được khỏe lắm. Hắn chống cằm, hơi nhíu mi, phảng phất đang gặp gỡ vấn đề đại nạn.
Doãn gia trang là một thế gia nổi danh trên giang hồ, nhiều thế hệ kinh doanh tiêu cục, bằng hữu trên giang hồ cũng rất nhiều, trang chủ Doãn Đông Tinh là người nhiệt tình hiếu khách, sáng sớm đã vội vàng tiếp đón bằng hữu tại chính sảnh.
Nàng, là Thu Nguyệt ở Từ gia trang.
Mộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý.
Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người.
Nàng nói xong, lễ phép cười một tiếng, xoay người liền đi, nhìn như gầy yếu thân thể ưu nhã ung dung, điềm tĩnh tốt đẹp bên trong tự có một loại không thể bỏ qua ngạo cốt.
Trong xe an tĩnh rất lâu, La Phong nhịn không được phát ra đề nghị, "Mỹ nữ, nếu như cướp tiền lời nói, trên người của ta không bao nhiêu tiền, ngươi cầm lấy đi cũng là -―― nếu như, " La Phong có chút ngượng ngùng ngừng lại, "Nếu như cướp sắc, ta không phản kháng.