Trăng non lơ lửng trên bầu trời đêm, ánh trăng dịu dàng len qua tán lá, vương nhẹ trước khung cửa sổ. Gió xuân thổi qua, phất phơ tấm rèm trắng, khiến đêm xuân cũng trở nên dịu dàng lạ thường.
“Trình Nhược, sắp đến tiết Ngữ Văn rồi mà cậu vẫn học Vật Lý à?
“Chưa nghĩ ra.”
“Cái kia… Tuy, tuy rằng điểm phẩy môn Vật lý của cậu rất cao, nhưng tớ cảm thấy, với trí thông minh của cậu, hoàn toàn có thể đến ban Xã hội khiêu chiến!”
“Cậu chọn ban Xã hội à?”
“Kim Ca, Phương Cảnh Hoán đi rồi.”
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của bạn thân cùng với tiếng nức nở khiến Mạnh Kim Ca sửng sốt hai giây rồi mới hỏi lại: “Chẳng phải cậu ấy chuẩn bị kết hôn à, còn đi đâu được chứ?”