Đang là cuối mùa thu, hàn khí vào mỗi buổi sáng sớm thấm vào tận xương. Khu vực bắc địa hoang vu này cỏ cây khô vàng đã sớm mang sương.
Lời editor: Sau đây là chút cảm nghĩ (Và cũng spoil trước một ít cho mọi người để mọi người lựa chọn có xem hay không):
Đây là một câu chuyện lấy mỹ thực và tình bằng hữu là nhiều, tình yêu không phải quá quan trọng ở trong này, đương nhiên, nó cũng có tình yêu, không thì nhạt lắm.
Sáu lượng ba đồng bạc
Yến Kiêu mắt không chớp, nhìn chằm chằm nước trà trong tay đã nguội lạnh, trong đầu không ngừng quanh quẩn con số này, cảm thấy đầu như lớn hơn lại rất đau. Chỉ có bao nhiêu đây, làm sao mà sống
Vọng Yến Đài, kinh đô, hoàng thành.
Đối với hầu hết mọi người, trời tối có nghĩa là thời gian nghỉ ngơi, nhưng đối với một vài người thì lại yêu cầu cảnh giác gấp bội.
Tỷ như thị vệ tuần tra, tỷ như thái y đợi triệu hoán bất cứ lúc nào.