“Không được xâm phạm nhân quyền!”
“Yêu quái cút khỏi xã hội đi!”
“Yêu quái không phải là nhân loại! Phản đối yêu quái gia nhập hiệp hội nhân quyền thế giới!”
Đám đông tay cầm bảng lớn giọng đi đến, thu hút vô số ánh mắt của những người xung quanh.
Chị Hoa dắt tay con gái đi mãi đi mãi cuối cùng mới đến phòng giáo viên, đang định gõ cửa thì chị chợt nghe thấy tiếng nói phát ra từ bên trong.
– Không cần mời phụ huynh đâu. Ở nhà em, em được tự quyết định những chuyện thế này ạ.
Bồi thẩm đoàn đã có mặt.
Vụ án lần này vô cùng phức tạp, cả nạn nhân lẫn đối tượng tình nghi đều là những người có danh tiếng rất cao trong xã hội.
Điều này dẫn đến việc đây có thể là lần mà người dân tích cực thực hiện nghĩa vụ xã hội nhất.
Hội đồng dân cư còn được gọi là ủy ban nhân dân tự trị của khu dân cư Thành Lan – một tổ chức dân sự phi chính phủ.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay là ngày đầu tiên Nguyên Ngải đến trường mới.
"Không phải ngôi trường kia nằm ở cuối đường này à? Sao chẳng thấy đâu hết?" Bạn thân gọi Nguyên Ngải ngồi ở ghế sau dậy.
Edit: Tư Lam
Beta: Thanh Thanh
~~~
Biết quá nhiều người thì rất khó vui vẻ bởi vì thế giới này ở trước mặt anh không có cảm giác thần bí, không có niềm vui bất ngờ, thậm chí không có…… Tương lai.
Thành phố Phù Dung đang có tuyết rơi dày đặc,vốn là một thành phố ồn ào lại bị bao phủ bởi một lớp bông tuyết mịn màng.
Chu Nghệ Tuế ngồi lặng lẽ trong công viên, cơ thể gầy gò của cô được những bông tuyết mềm mại phủ lên, đôi mắt trống rỗng nhìn những cây ngô đồng phủ đầy tuyết.
Mùa đông năm nay cực kỳ lạnh. Vừa đến tháng mười hai, thành phố có biệt danh “trăm năm không thấy tuyết rơi” này đã bắt đầu có những bông tuyết bay lả tả. Những lớp tuyết dày phủ kín trên những cành ngô đồng trơ trụi hai bên đường.