Trích 1:
Trước kia khi chưa đến với nhau, Thẩm Trĩ Tử ngày nào cũng ngồi ở dãy bàn học cuối lớp mà nhỏ giọng lảm nhảm: “Ôi, thật muốn cường hôn cậu ấy quá đi…… Nhưng cậu ấy cao quá mình không với tới T^T”
"Dung Tự"
"Tuổi?"
"Mười tám"
"Tới hội chợ làm cái gì?"
"Chỉ ngang qua thôi"
Đầu thu ánh nắng nhàn nhạt, cơn gió nóng thổi trên hành lang.
 
Bầu trời cao xanh vời vợi, đám mây lớn trôi nhanh qua.
 
Dưới sự giúp đỡ của Thịnh Nhiễm, Thẩm Trĩ Tử lắc lư lắc lư xách xô nước đặt lên cửa phòng học mở bốn mươi lăm độ.