Truyện đô thị là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống và xã hội hiện đại trong các thành phố. Thể loại này thường khám phá và mô tả cuộc sống của nhân vật chính trong môi trường đô thị, với các yếu tố như tình yêu, gia đình, công việc, bạn bè và những thách thức đặt ra bởi cuộc sống hiện đại. Truyện đô thị thường tập trung vào các nhân vật sống trong thành phố và gặp phải những vấn đề và mâu thuẫn của xã hội đô thị. Nó có thể đề cập đến các vấn đề như cuộc sống vội vã, áp lực công việc, khủng hoảng tình cảm, xung đột gia đình và đấu tranh để tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống.

Cốt truyện của truyện đô thị thường xoay quanh cuộc sống hàng ngày của nhân vật chính và những mối quan hệ của họ với những người xung quanh. Nó có thể mô tả cuộc sống trong khu phố, nơi làm việc, trường học, và các địa điểm đô thị khác, tạo ra một bức tranh chân thực về cuộc sống thành thị. Truyện đô thị thường mang đến những câu chuyện gần gũi và đời thường, nắm bắt được tâm lý và trăn trở của con người trong môi trường đô thị. Nó có thể đề cập đến các vấn đề xã hội, như đấu tranh giai cấp, bất công xã hội, quyền lực và sự bất an trong thành phố.

Thể loại truyện đô thị có thể mang đến những thông điệp về tình yêu, lòng tin, ý chí và khả năng vượt qua khó khăn trong cuộc sống thành thị. Nó tạo ra sự đồng cảm và kết nối với độc giả, khi nó phản ánh và mô phỏng các trạng thái tâm trí và tình cảm của con người trong môi trường đô thị. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ô thị đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Trêu Chọc Hôn Nhân, Thiếu Chủ Bí Mật, Thiên Đạo Hệ Thống hay Tình Yêu Và Tội Ác.

Dưới cái nắng chói chang, ánh mặt trời tựa như những mũi tên độc xuyên thủng bề mặt da, tôi đứng trên bục canh gác, mồ hôi lăn dài trên gò má, từng giọt mồ hôi rơi lõn tốn trên đồng phục màu xanh lá mạ, cứ như tháo nước vậy. Quả thật, hôm nay trời nóng đến điên người!
Năm 1967. Đồn cảnh sát Đồn Môn. Thạch Chí Kiên đưa bộ đồng phục cảnh sát màu xanh lá cây và dùi cui cho người quản lý kho hàng.
Bến xe lửa thành phố Thâm Châu. Xe hỏa hiện nay nghiễm nhiên là phương tiện giao thông trọng yếu thì đương nhiên dòng người đổ về nhà ga cũng không ít. Trong bến đỗ, một thanh niên gương mặt có chút tà dị đang tỏ ra đau khổ nhìn một ông già trông có chút bủn xỉn phía trước anh.
Thời tiết của Viễn Thành cũng thật là thất thường. Càng về hạ, những trận mưa càng kéo về đông đúc. Đêm, mưa rơi tê tái, lạnh thấu cả xương, nó cứ ào ạt và xối xả không thôi. Bầu trời thường vốn âm u, nay lại âm u gấp bội.
Chị gái tôi Liên Huân, từ nhỏ đã là một học sinh xuất sắc. Thời đi học, chị từ trường trung học trọng điểm cấp quận lên được trường phổ thông trọng điểm cấp thành phố, rồi nhẹ nhàng thi đỗ vào một trường đại học thuộc dự án "Song Nhất Lưu"* ở thủ đô.
Đêm về khuya, thành phố Thiên Nam tràn ngập trong ánh sáng lung linh của những ánh đèn muôn màu.
Tô Lăng thấy thân thể mình đang bay, dễ dàng bay xuyên qua một đám người tới xem náo nhiệt, trong lòng rất ngạc nhiên. "Trời ạ, thật sự đụng chết người, mau gọi xe cấp cứu đi." Một người đàn ông trung niên trừng to mắt nhìn đám người đang kiễng mũi chân vây quanh một chiếc xe.
“Thế giới này, có người sống trong nhà cao tầng, có người sống trong rãnh sâu, có người sáng chói, có người lại bị rỉ sét bao phủ.” Trần Giang Hà đứng trên sân thượng, nhìn ánh đèn nhấp nháy trong thành phố và dòng xe cộ tấp nập, lẩm bẩm một mình: Cuộc sống thật nhàm chán.
Tử Ngục! Nơi mà người đời đều biết rõ nhưng không một ai muốn nhắc tới.