Khuôn mặt xinh đẹp nhuốm đỏ những vệt máu, đầu óc choáng váng nhưng cô vẫn có thể nhận ra được hai con người trước mặt.

-“ Mộc Như ý! À không tôi nên gọi cô là Lâm Ánh Nhạn mới đúng.

Cha mẹ đã đắc tội gì với cô kia chứ, sao cô lại lấy oán trả ơn?”